古诗词

刘毓盘

太湖

刘毓盘

寒雁不成字,远山将化烟。hán yàn bù chéng zì,yuǎn shān jiāng huà yān。
大圜生脚底,摇梦入秋天。dà huán shēng jiǎo dǐ,yáo mèng rù qiū tiān。

别友

刘毓盘

安能郁郁久居此,抖擞缁尘白纻衫。ān néng yù yù jiǔ jū cǐ,dǒu sǒu zī chén bái zhù shān。
转捩中流多涉险,东风虽好不张帆。zhuǎn liè zhōng liú duō shè xiǎn,dōng fēng suī hǎo bù zhāng fān。

喜晴

刘毓盘

梦回闻鹊欢,咄咄曦当昼。mèng huí wén què huān,duō duō xī dāng zhòu。
缸爿云扫开,积气塞天漏。gāng pán yún sǎo kāi,jī qì sāi tiān lòu。
譬诸久病痊,燥湿理相纠。pì zhū jiǔ bìng quán,zào shī lǐ xiāng jiū。
无田不为灾,我独得天厚。wú tián bù wèi zāi,wǒ dú dé tiān hòu。
此邦最低下,粉饰风俗厚。cǐ bāng zuì dī xià,fěn shì fēng sú hòu。
游民一胡多,弃土每八九。yóu mín yī hú duō,qì tǔ měi bā jiǔ。
所恐黄淮冲,流离遍衰幼。suǒ kǒng huáng huái chōng,liú lí biàn shuāi yòu。
蠲赈事两难,外肪中已朽。juān zhèn shì liǎng nán,wài fáng zhōng yǐ xiǔ。
救荒于既荒,铤险絷鹿走。jiù huāng yú jì huāng,dìng xiǎn zhí lù zǒu。
安能饥不食,祸率起于口。ān néng jī bù shí,huò lǜ qǐ yú kǒu。
惟俭能支贫,转移一反手。wéi jiǎn néng zhī pín,zhuǎn yí yī fǎn shǒu。
使天而雨珠,我得食诸否。shǐ tiān ér yǔ zhū,wǒ dé shí zhū fǒu。

茅山

刘毓盘

飞花香过山去,老树声作涛喧。fēi huā xiāng guò shān qù,lǎo shù shēng zuò tāo xuān。
终日不闻世事,此间即是桃源。zhōng rì bù wén shì shì,cǐ jiān jí shì táo yuán。