古诗词

郑先朴

雨后游岳麓山

郑先朴

微雨如膏沐,妆成岳麓春。wēi yǔ rú gāo mù,zhuāng chéng yuè lù chūn。
碧沾枫叶嫩,红湿野花新。bì zhān fēng yè nèn,hóng shī yě huā xīn。
帆影辞家客,书声闭户人。fān yǐng cí jiā kè,shū shēng bì hù rén。
自卑亭畔路,游眺几逡巡。zì bēi tíng pàn lù,yóu tiào jǐ qūn xún。

读韩诗

郑先朴

酒力如春风,入眼能生花。jiǔ lì rú chūn fēng,rù yǎn néng shēng huā。
好书如故人,相对宜擎茶。hǎo shū rú gù rén,xiāng duì yí qíng chá。
醉读昌黎诗,万象莽无涯。zuì dú chāng lí shī,wàn xiàng mǎng wú yá。
宝鼎留古字,逼视惊聱牙。bǎo dǐng liú gǔ zì,bī shì jīng áo yá。
清镜写物形,酷肖无舛差。qīng jìng xiě wù xíng,kù xiào wú chuǎn chà。
有时恣恢奇,月黑鬼盈车。yǒu shí zì huī qí,yuè hēi guǐ yíng chē。
有时出清新,日升天卷霞。yǒu shí chū qīng xīn,rì shēng tiān juǎn xiá。
大巧反若拙,夸目时尚奢。dà qiǎo fǎn ruò zhuō,kuā mù shí shàng shē。
傥有弦外音,千古惟一家。tǎng yǒu xián wài yīn,qiān gǔ wéi yī jiā。

新晴出游

郑先朴

杜门不出惟看雨,天地模糊水气浓。dù mén bù chū wéi kàn yǔ,tiān dì mó hú shuǐ qì nóng。
忽卷烟云生霁色,起寻山水散愁客。hū juǎn yān yún shēng jì sè,qǐ xún shān shuǐ sàn chóu kè。
春回千嶂铜生绿,日晃一溪金在镕。chūn huí qiān zhàng tóng shēng lǜ,rì huǎng yī xī jīn zài róng。
笞笠满原秧满野,果然久雨不妨农。chī lì mǎn yuán yāng mǎn yě,guǒ rán jiǔ yǔ bù fáng nóng。