古诗词

邓瑜

南柯子

邓瑜

扫簟欹瓷枕,开窗隔绣帘。sǎo diàn yī cí zhěn,kāi chuāng gé xiù lián。
重重花影压栏前。zhòng zhòng huā yǐng yā lán qián。
无那绿阴庭院、日如年。wú nà lǜ yīn tíng yuàn rì rú nián。
倦眼惺忪雾,慵心袅娜烟。juàn yǎn xīng sōng wù,yōng xīn niǎo nà yān。
抛书漫理紫牙签。pāo shū màn lǐ zǐ yá qiān。
偏是恼人燕语、一声尖。piān shì nǎo rén yàn yǔ yī shēng jiān。

菩萨蛮·留别景姜杜表姊

邓瑜

深闺相伴无相隔。shēn guī xiāng bàn wú xiāng gé。
而今只有长相忆。ér jīn zhǐ yǒu zhǎng xiāng yì。
剪烛话三更。jiǎn zhú huà sān gèng。
应知同此心。yīng zhī tóng cǐ xīn。
一笺携手赠。yī jiān xié shǒu zèng。
莫抱天涯恨。mò bào tiān yá hèn。
别泪枉黏巾。bié lèi wǎng nián jīn。
年时当再亲。nián shí dāng zài qīn。

浪淘沙·寄怀景姜

邓瑜

悄月转花枝。qiāo yuè zhuǎn huā zhī。
心事谁知。xīn shì shuí zhī。
博山香烬夜迟迟。bó shān xiāng jìn yè chí chí。
不是当年同赏处,空惹相思。bù shì dāng nián tóng shǎng chù,kōng rě xiāng sī。
世乱叹纷驰。shì luàn tàn fēn chí。
难定归时。nán dìng guī shí。
海云千里递愁丝。hǎi yún qiān lǐ dì chóu sī。
何日题襟重刻烛,分韵寻诗。hé rì tí jīn zhòng kè zhú,fēn yùn xún shī。

虞美人·渡海

邓瑜

风声满耳樯帆急。fēng shēng mǎn ěr qiáng fān jí。
极望苍茫色。jí wàng cāng máng sè。
云迷沧海海连云。yún mí cāng hǎi hǎi lián yún。
一片浪花如雪、打诗魂。yī piàn làng huā rú xuě dǎ shī hún。
水天以外空诸相。shuǐ tiān yǐ wài kōng zhū xiāng。
对此添遐想。duì cǐ tiān xiá xiǎng。
凌波东去是蓬瀛。líng bō dōng qù shì péng yíng。
安得凭虚楼阁、结层层。ān dé píng xū lóu gé jié céng céng。

踏莎行·招宝山望海

邓瑜

危磴盘来,层台行到。wēi dèng pán lái,céng tái xíng dào。
浮屠绝顶游踪少。fú tú jué dǐng yóu zōng shǎo。
苍茫画意一条烟,海天空处风帆小。cāng máng huà yì yī tiáo yān,hǎi tiān kōng chù fēng fān xiǎo。
半壁深林,四山荒草。bàn bì shēn lín,sì shān huāng cǎo。
戍楼古堠顽云罩。shù lóu gǔ hòu wán yún zhào。
忽闻云外几声钟,钟声远落潮声悄。hū wén yún wài jǐ shēng zhōng,zhōng shēng yuǎn luò cháo shēng qiāo。

金缕曲·寄怀家祥玉姊

邓瑜

雪酿梅花白。xuě niàng méi huā bái。
意沉沉、故乡何在,旧家遥隔。yì chén chén gù xiāng hé zài,jiù jiā yáo gé。
铁马金戈盈大地,同是天涯寄迹。tiě mǎ jīn gē yíng dà dì,tóng shì tiān yá jì jì。
又几处、轻成离别。yòu jǐ chù qīng chéng lí bié。
泛宅浮家重渡海,各伤心、珍重殷勤说。fàn zhái fú jiā zhòng dù hǎi,gè shāng xīn zhēn zhòng yīn qín shuō。
分袂也,泪痕湿。fēn mèi yě,lèi hén shī。
无端冷雨敲窗疾。wú duān lěng yǔ qiāo chuāng jí。
最魂销、深宵倾听,一番萧槭。zuì hún xiāo shēn xiāo qīng tīng,yī fān xiāo qī。
海水天风欺客梦,此际愁心山叠。hǎi shuǐ tiān fēng qī kè mèng,cǐ jì chóu xīn shān dié。
况漏断、灯残人寂。kuàng lòu duàn dēng cán rén jì。
独个裁笺凭达意,寄相思、欲写还停笔。dú gè cái jiān píng dá yì,jì xiāng sī yù xiě hái tíng bǐ。
传语道,远相忆。chuán yǔ dào,yuǎn xiāng yì。

柳梢青·同谱赵莲卿姊将有越行,以二词留别,依调和之

邓瑜

秋到云天。qiū dào yún tiān。
今宵别梦,梦落谁边。jīn xiāo bié mèng,mèng luò shuí biān。
蛟水留人,鉴湖约客,离绪丝牵。jiāo shuǐ liú rén,jiàn hú yuē kè,lí xù sī qiān。
别人那解缠绵。bié rén nà jiě chán mián。
应笑我、临歧泪涟。yīng xiào wǒ lín qí lèi lián。
枕角磨愁,烛心卷恨,一夜如年。zhěn jiǎo mó chóu,zhú xīn juǎn hèn,yī yè rú nián。

浪淘沙·前题

邓瑜

话别月明中。huà bié yuè míng zhōng。
几阵霜风。jǐ zhèn shuāng fēng。
潮声帆影忒匆匆。cháo shēng fān yǐng tè cōng cōng。
不管离人情恋恋,吹送孤蓬。bù guǎn lí rén qíng liàn liàn,chuī sòng gū péng。
天晓望云峰。tiān xiǎo wàng yún fēng。
心事相同。xīn shì xiāng tóng。
花开姊妹正初红。huā kāi zǐ mèi zhèng chū hóng。
此去前途逢雁字,系帛休空。cǐ qù qián tú féng yàn zì,xì bó xiū kōng。

湘春夜月旅思和韵

邓瑜

乍微凉,不堪回首纑塘。zhà wēi liáng,bù kān huí shǒu lú táng。
已是寇乱连年,惊看瓦欃枪。yǐ shì kòu luàn lián nián,jīng kàn wǎ chán qiāng。
愁对一帘风露,听隔花虫语,度到回廊。chóu duì yī lián fēng lù,tīng gé huā chóng yǔ,dù dào huí láng。
怅关河阻客,他乡明月,故国斜阳。chàng guān hé zǔ kè,tā xiāng míng yuè,gù guó xié yáng。
疏棂悄掩,横阑罢倚,烟袅残香。shū líng qiāo yǎn,héng lán bà yǐ,yān niǎo cán xiāng。
旅馆无聊,每惜此、如花才藻,似水韶光。lǚ guǎn wú liáo,měi xī cǐ rú huā cái zǎo,shì shuǐ sháo guāng。
谁家玉笛,更赚人、相忆垂杨。shuí jiā yù dí,gèng zhuàn rén xiāng yì chuí yáng。
怪世上,尽红羊历劫,劳劳尘梦,难熟黄梁。guài shì shàng,jǐn hóng yáng lì jié,láo láo chén mèng,nán shú huáng liáng。

清平乐·晚凉和忆侨弟韵

邓瑜

芭蕉秋战。bā jiāo qiū zhàn。
雨过闲庭院。yǔ guò xián tíng yuàn。
水面风来帘乍卷。shuǐ miàn fēng lái lián zhà juǎn。
吹得鬓丝微乱。chuī dé bìn sī wēi luàn。
桃笙凉透昏黄。táo shēng liáng tòu hūn huáng。
蛙声闹出池塘。wā shēng nào chū chí táng。
绿遍梦中春草,浑忘人在他乡。lǜ biàn mèng zhōng chūn cǎo,hún wàng rén zài tā xiāng。

卖花声纳凉

邓瑜

帘卷背银灯。lián juǎn bèi yín dēng。
冰簟铺平。bīng diàn pù píng。
遥天明月未三更。yáo tiān míng yuè wèi sān gèng。
睡鸭香销花影上,衫袖凉生。shuì yā xiāng xiāo huā yǐng shàng,shān xiù liáng shēng。
莲漏一声声。lián lòu yī shēng shēng。
珠露轻轻。zhū lù qīng qīng。
飞来星火小流萤。fēi lái xīng huǒ xiǎo liú yíng。
最是多情蕉叶扇,欲却还停。zuì shì duō qíng jiāo yè shàn,yù què hái tíng。

虞美人·题倪扶亭夫人优昙留影册

邓瑜

散花天女生花笔。sàn huā tiān nǚ shēng huā bǐ。
如入维摩室。rú rù wéi mó shì。
零绡碎锦认诗心。líng xiāo suì jǐn rèn shī xīn。
合印青田小篆、女云林。hé yìn qīng tián xiǎo zhuàn nǚ yún lín。
匆匆掷笔骖鸾去。cōng cōng zhì bǐ cān luán qù。
影在人何许。yǐng zài rén hé xǔ。
媵觞阁里翠帘空。yìng shāng gé lǐ cuì lián kōng。
忍道调铅吮粉、对秋风。rěn dào diào qiān shǔn fěn duì qiū fēng。

桃源忆故人哭伯嫂蔡孺人

邓瑜

天涯竟梦游仙去。tiān yá jìng mèng yóu xiān qù。
风雨伤心无数。fēng yǔ shāng xīn wú shù。
此别竟成千古。cǐ bié jìng chéng qiān gǔ。
痛定凭棺诉。tòng dìng píng guān sù。
怜它稚子刚能语。lián tā zhì zi gāng néng yǔ。
忍听喃喃索乳。rěn tīng nán nán suǒ rǔ。
令我更添酸楚。lìng wǒ gèng tiān suān chǔ。
难把人留住。nán bǎ rén liú zhù。

惜分飞·送别闺友

邓瑜

堤畔杨枝亲手折。dī pàn yáng zhī qīn shǒu zhé。
忍泪依依送别。rěn lèi yī yī sòng bié。
此去宜珍摄。cǐ qù yí zhēn shè。
留君无计心如结。liú jūn wú jì xīn rú jié。
已是骊歌声渐急。yǐ shì lí gē shēng jiàn jí。
更恼无情片月。gèng nǎo wú qíng piàn yuè。
偏照人愁绝。piān zhào rén chóu jué。
酒痕和泪离襟湿。jiǔ hén hé lèi lí jīn shī。

柳长春柳眉

邓瑜

蛾影晴烘,螺纹春逗。é yǐng qíng hōng,luó wén chūn dòu。
一般妩媚临风斗。yī bān wǔ mèi lín fēng dòu。
陌头深浅画难成,恐它京兆还低首。mò tóu shēn qiǎn huà nán chéng,kǒng tā jīng zhào hái dī shǒu。
新月同织,遥峰比瘦。xīn yuè tóng zhī,yáo fēng bǐ shòu。
翠痕一展天生秀。cuì hén yī zhǎn tiān shēng xiù。
管人离别替人愁,含颦自映春波皱。guǎn rén lí bié tì rén chóu,hán pín zì yìng chūn bō zhòu。

玉楼春·春雨

邓瑜

小楼人倚阑干立。xiǎo lóu rén yǐ lán gàn lì。
酥雨和烟宵未息。sū yǔ hé yān xiāo wèi xī。
阶前润遍绿苔痕,花底流莺声寂寂。jiē qián rùn biàn lǜ tái hén,huā dǐ liú yīng shēng jì jì。
阿侬空有怜花癖。ā nóng kōng yǒu lián huā pǐ。
为替花愁眠不得。wèi tì huā chóu mián bù dé。
忍寒燕剪掠波还,零落香泥多带湿。rěn hán yàn jiǎn lüè bō hái,líng luò xiāng ní duō dài shī。

卖花声清明日距伯嫂殁已十旬,泫然纪之

邓瑜

莺燕互寻盟。yīng yàn hù xún méng。
满院飞英。mǎn yuàn fēi yīng。
惜花人去暗心惊。xī huā rén qù àn xīn jīng。
何日桐棺归故里,魂妥山茔。hé rì tóng guān guī gù lǐ,hún tuǒ shān yíng。
事事减心情。shì shì jiǎn xīn qíng。
闷坐闲行。mèn zuò xián xíng。
一腔尘俗撇难清。yī qiāng chén sú piē nán qīng。
拾翠寻芳都懒问,负了清明。shí cuì xún fāng dōu lǎn wèn,fù le qīng míng。

满庭芳·柳絮

邓瑜

如雾如烟,非花非雪,趁风吹过窗西。rú wù rú yān,fēi huā fēi xuě,chèn fēng chuī guò chuāng xī。
隋宫汉苑,行遍短长堤。suí gōng hàn yuàn,xíng biàn duǎn zhǎng dī。
怪底撩人千里,梅花弄、最惹人思。guài dǐ liāo rén qiān lǐ,méi huā nòng zuì rě rén sī。
莺啼也,才依曲砌,又见入柴扉。yīng tí yě,cái yī qū qì,yòu jiàn rù chái fēi。
迷离。mí lí。
甘冷落,无根无蒂,一任风欺。gān lěng luò,wú gēn wú dì,yī rèn fēng qī。
笑谁拘谁管,随聚随飞。xiào shuí jū shuí guǎn,suí jù suí fēi。
纵作新萍水面,曾任尔、漂泊无依。zòng zuò xīn píng shuǐ miàn,céng rèn ěr piāo pō wú yī。
须知道,生涯不定,世路有高低。xū zhī dào,shēng yá bù dìng,shì lù yǒu gāo dī。

桃源忆故人寻梅

邓瑜

庭前一夜风吹急。tíng qián yī yè fēng chuī jí。
雪意妒花飞白。xuě yì dù huā fēi bái。
欲觅孤芳难得。yù mì gū fāng nán dé。
踏碎琼瑶迹。tà suì qióng yáo jì。
徘徊几度穿林出。pái huái jǐ dù chuān lín chū。
想见琼姿仙格。xiǎng jiàn qióng zī xiān gé。
未许俗人轻识。wèi xǔ sú rén qīng shí。
惆怅无消息。chóu chàng wú xiāo xī。

醉花阴·供梅

邓瑜

为恐江城风信动。wèi kǒng jiāng chéng fēng xìn dòng。
折取宜珍重。zhé qǔ yí zhēn zhòng。
瘦极更无诗,纸阁芦帘,位置癯仙供。shòu jí gèng wú shī,zhǐ gé lú lián,wèi zhì qú xiān gōng。
铜瓶雪水初含冻。tóng píng xuě shuǐ chū hán dòng。
清入罗浮梦。qīng rù luó fú mèng。
点缀镜奁边,一种孤芳,还与君相共。diǎn zhuì jìng lián biān,yī zhǒng gū fāng,hái yǔ jūn xiāng gòng。
47123