古诗词

刘可毅

壬辰十二月最初以阴雪未作秣陵游予亦膏车不发

刘可毅

黄子本名士,论交四海多。huáng zi běn míng shì,lùn jiāo sì hǎi duō。
轻帆破冢出,瘴疠夕阳多。qīng fān pò zhǒng chū,zhàng lì xī yáng duō。
斗酒腹犹痛,长途悲作歌。dòu jiǔ fù yóu tòng,zhǎng tú bēi zuò gē。
故乡好风物,相见未蹉跎。gù xiāng hǎo fēng wù,xiāng jiàn wèi cuō tuó。

壬辰十二月最初以阴雪未作秣陵游予亦膏车不发

刘可毅

我去瞻园久,三年草又繁。wǒ qù zhān yuán jiǔ,sān nián cǎo yòu fán。
空廊还纳月,穿树不知门。kōng láng hái nà yuè,chuān shù bù zhī mén。
白下旧宾主,青衫新弟昆。bái xià jiù bīn zhǔ,qīng shān xīn dì kūn。
与君期岁晚,飞雪傥论文。yǔ jūn qī suì wǎn,fēi xuě tǎng lùn wén。