古诗词

刘佳

东阿

刘佳

峨嵯积翠古齐封,魏代名藩剩故宫。é cuó jī cuì gǔ qí fēng,wèi dài míng fān shèng gù gōng。
东顾雄心虚走马,西来京怨托惊鸿。dōng gù xióng xīn xū zǒu mǎ,xī lái jīng yuàn tuō jīng hóng。
釜中骨肉恩何薄,鼎足河山运易终。fǔ zhōng gǔ ròu ēn hé báo,dǐng zú hé shān yùn yì zhōng。
魂魄君王应恋此,鱼山指点夕阳红。hún pò jūn wáng yīng liàn cǐ,yú shān zhǐ diǎn xī yáng hóng。

碧云

刘佳

碧云迢递阻幽寻,天上灵修罢远音。bì yún tiáo dì zǔ yōu xún,tiān shàng líng xiū bà yuǎn yīn。
骚客孤怀搴蕙佩,美人情泪泻瑶琴。sāo kè gū huái qiān huì pèi,měi rén qíng lèi xiè yáo qín。
开山虚负千寻掌,填海难消万古心。kāi shān xū fù qiān xún zhǎng,tián hǎi nán xiāo wàn gǔ xīn。
说与石肠浑不解,月华如水浩盈襟。shuō yǔ shí cháng hún bù jiě,yuè huá rú shuǐ hào yíng jīn。

江郎山松歌

刘佳

青山突起三高峰,峰峰削出青芙蓉。qīng shān tū qǐ sān gāo fēng,fēng fēng xuē chū qīng fú róng。
云有仙灵觞其上,骖龙往往翔空蒙。yún yǒu xiān líng shāng qí shàng,cān lóng wǎng wǎng xiáng kōng méng。
偶然一龙夜蜕骨,化为千岁虬枝松。ǒu rán yī lóng yè tuì gǔ,huà wèi qiān suì qiú zhī sōng。
仙都窈窕秘奇玩,至今万叠云霞封。xiān dōu yǎo tiǎo mì qí wán,zhì jīn wàn dié yún xiá fēng。
何来草笠宛陵客,平地腾行轻绝迹。hé lái cǎo lì wǎn líng kè,píng dì téng xíng qīng jué jì。
猱升玃走疾如飞,夜半山灵惊辟易。náo shēng jué zǒu jí rú fēi,yè bàn shān líng jīng pì yì。
苍龙局促不能翔,长縆一丈缚其脊。cāng lóng jú cù bù néng xiáng,zhǎng gēng yī zhàng fù qí jí。
挥鞭驱驰下九天,崖石摧颓山魅泣。huī biān qū chí xià jiǔ tiān,yá shí cuī tuí shān mèi qì。
舁与贵家置窗牖,主人矜惜得未有。yú yǔ guì jiā zhì chuāng yǒu,zhǔ rén jīn xī dé wèi yǒu。
我独一见心生怜,此意分明谁与剖。wǒ dú yī jiàn xīn shēng lián,cǐ yì fēn míng shuí yǔ pōu。
由来神物非偶然,托地既高得天厚。yóu lái shén wù fēi ǒu rán,tuō dì jì gāo dé tiān hòu。
此松如历几千年,岂复区区屑培塿。cǐ sōng rú lì jǐ qiān nián,qǐ fù qū qū xiè péi lǒu。
尔曹不识造物心,坐使支离成老叟。ěr cáo bù shí zào wù xīn,zuò shǐ zhī lí chéng lǎo sǒu。
呜呼尔松且勿悲,雷雨空山会有时。wū hū ěr sōng qiě wù bēi,léi yǔ kōng shān huì yǒu shí。
群仙云中一招手,掉尾仍化苍龙飞。qún xiān yún zhōng yī zhāo shǒu,diào wěi réng huà cāng lóng fēi。

正月初八日与少史访烟霞洞复历理安寺五云山云栖诸胜

刘佳

谷转山已开,孤亭出烟林。gǔ zhuǎn shān yǐ kāi,gū tíng chū yān lín。
不见飘幡影,但闻疏钟音。bù jiàn piāo fān yǐng,dàn wén shū zhōng yīn。
迤逦寻寺去,杳窈穿云深。yí lǐ xún sì qù,yǎo yǎo chuān yún shēn。
万绿并一气,白日禅堂阴。wàn lǜ bìng yī qì,bái rì chán táng yīn。
疏花静方吐,幽鸟间自吟。shū huā jìng fāng tǔ,yōu niǎo jiān zì yín。
松颠得高阁,摄衣同登临。sōng diān dé gāo gé,shè yī tóng dēng lín。
群山如玉玦,苍然抱我襟。qún shān rú yù jué,cāng rán bào wǒ jīn。
一泉饮法雨,顿悔出山心。yī quán yǐn fǎ yǔ,dùn huǐ chū shān xīn。

正月初八日与少史访烟霞洞复历理安寺五云山云栖诸胜

刘佳

五云高巀嵲,琳阙冠其颠。wǔ yún gāo jié niè,lín quē guān qí diān。
恃强逞腰脚,欲越猿猱先。shì qiáng chěng yāo jiǎo,yù yuè yuán náo xiān。
谁知绝顶上,平地宽于田。shuí zhī jué dǐng shàng,píng dì kuān yú tián。
了了三折水,搅之在目前。le le sān zhé shuǐ,jiǎo zhī zài mù qián。
一塔仅如篙,平出空江烟。yī tǎ jǐn rú gāo,píng chū kōng jiāng yān。
相约勿高啸,恐惊蛟龙眠。xiāng yuē wù gāo xiào,kǒng jīng jiāo lóng mián。

正月初八日与少史访烟霞洞复历理安寺五云山云栖诸胜

刘佳

逾岭身更轻,疾下忽如坠。yú lǐng shēn gèng qīng,jí xià hū rú zhuì。
俯指莲师龛,窈然落深翠。fǔ zhǐ lián shī kān,yǎo rán luò shēn cuì。
以竹为之天,日色不到地。yǐ zhú wèi zhī tiān,rì sè bù dào dì。
僧房如蜂房,遍向深岩缀。sēng fáng rú fēng fáng,biàn xiàng shēn yán zhuì。
修笕鸣斋厨,净香发经笥。xiū jiǎn míng zhāi chú,jìng xiāng fā jīng sì。
未离簪组身,焉谢烹炮味。wèi lí zān zǔ shēn,yān xiè pēng pào wèi。
普救遍众生,儒佛原同意。pǔ jiù biàn zhòng shēng,rú fú yuán tóng yì。