古诗词

刘正宗

玉芝宫对雪呈诸同官学士

刘正宗

苍茫雪色澹遥空,隐几长吟兴未穷。cāng máng xuě sè dàn yáo kōng,yǐn jǐ zhǎng yín xīng wèi qióng。
别殿不闻来翠辇,六花犹自舞东风。bié diàn bù wén lái cuì niǎn,liù huā yóu zì wǔ dōng fēng。
依依苑柳添丝软,寂寂炉灰近酒红。yī yī yuàn liǔ tiān sī ruǎn,jì jì lú huī jìn jiǔ hóng。
珥笔几人歌瑞霭,调高属和愧衰翁。ěr bǐ jǐ rén gē ruì ǎi,diào gāo shǔ hé kuì shuāi wēng。

初度日客过

刘正宗

长安逐队又三年,此日秋光亦可怜。zhǎng ān zhú duì yòu sān nián,cǐ rì qiū guāng yì kě lián。
诗酒有情禁白发,风尘无恙剩青毡。shī jiǔ yǒu qíng jìn bái fā,fēng chén wú yàng shèng qīng zhān。
浮云过眼千峰矗,良夜当杯片月悬。fú yún guò yǎn qiān fēng chù,liáng yè dāng bēi piàn yuè xuán。
莫道乡心惊旅梦,兴衰曾见海为田。mò dào xiāng xīn jīng lǚ mèng,xīng shuāi céng jiàn hǎi wèi tián。

在昔

刘正宗

在昔登舟日,鬓发如黑丝。zài xī dēng zhōu rì,bìn fā rú hēi sī。
解缆西塘侧,繁霜入镜垂。jiě lǎn xī táng cè,fán shuāng rù jìng chuí。
岂其苦奔波,有怀空自知。qǐ qí kǔ bēn bō,yǒu huái kōng zì zhī。
川谷远无梁,虎豹踞路歧。chuān gǔ yuǎn wú liáng,hǔ bào jù lù qí。
惊魂怵难定,梦里返江涯。jīng hún chù nán dìng,mèng lǐ fǎn jiāng yá。
心折饱忧畏,骇浪复无时。xīn zhé bǎo yōu wèi,hài làng fù wú shí。
回首顿三秋,电光阅弈棋。huí shǒu dùn sān qiū,diàn guāng yuè yì qí。
朝来驱羸马,春风面上吹。cháo lái qū léi mǎ,chūn fēng miàn shàng chuī。
履穿厌冰雪,又看芳树枝。lǚ chuān yàn bīng xuě,yòu kàn fāng shù zhī。
宁不思远道,远道力已疲。níng bù sī yuǎn dào,yuǎn dào lì yǐ pí。
既老休徵逐,往事安可追。jì lǎo xiū zhēng zhú,wǎng shì ān kě zhuī。
晓日鸣乳鸠,燕语影差池。xiǎo rì míng rǔ jiū,yàn yǔ yǐng chà chí。
大化本无停,物理遂所私。dà huà běn wú tíng,wù lǐ suì suǒ sī。
古有赤松游,高踪慕茹芝。gǔ yǒu chì sōng yóu,gāo zōng mù rú zhī。

济上行

刘正宗

百鸟皆有巢,群动各有匹。bǎi niǎo jiē yǒu cháo,qún dòng gè yǒu pǐ。
艰虞生不辰,满目一凄恻。jiān yú shēng bù chén,mǎn mù yī qī cè。
有客济上来,为我述荡析。yǒu kè jì shàng lái,wèi wǒ shù dàng xī。
势累鬻道旁,云是捷功得。shì lèi yù dào páng,yún shì jié gōng dé。
初但贵红颜,后乃空原隰。chū dàn guì hóng yán,hòu nǎi kōng yuán xí。
红颜供余欢,老稚获赎直。hóng yán gōng yú huān,lǎo zhì huò shú zhí。
百年生聚地,千里弥荆棘。bǎi nián shēng jù dì,qiān lǐ mí jīng jí。
朝廷望拊循,吁嗟谁失职。cháo tíng wàng fǔ xún,xū jiē shuí shī zhí。
同是血气伦,不许恋蓬筚。tóng shì xuè qì lún,bù xǔ liàn péng bì。
苌楚古有谣,相对付啾唧。cháng chǔ gǔ yǒu yáo,xiāng duì fù jiū jī。
非无东陵资,安堵正深壁。fēi wú dōng líng zī,ān dǔ zhèng shēn bì。
每读《舂陵行》,泪落沾胸臆。měi dú chōng líng xíng,lèi luò zhān xiōng yì。
眼前旌旗红,又向春明出。yǎn qián jīng qí hóng,yòu xiàng chūn míng chū。
所愿念疮痍,无使生相失。suǒ yuàn niàn chuāng yí,wú shǐ shēng xiāng shī。

和天宁寺浮图歌

刘正宗

高标突兀撑霄碧,西俯昆仑东碣石。gāo biāo tū wù chēng xiāo bì,xī fǔ kūn lún dōng jié shí。
电光过眼阅大千,咫尺换尽长安陌。diàn guāng guò yǎn yuè dà qiān,zhǐ chǐ huàn jǐn zhǎng ān mò。
无风铃铎乍传声,半夜萧萧龙象行。wú fēng líng duó zhà chuán shēng,bàn yè xiāo xiāo lóng xiàng xíng。
盘空孤鹤栖复惊,下瞰蚁垤日纵横。pán kōng gū hè qī fù jīng,xià kàn yǐ dié rì zòng héng。
寺中老僧去还来,佛灯寂寂照青苔。sì zhōng lǎo sēng qù hái lái,fú dēng jì jì zhào qīng tái。

老妇行

刘正宗

东家老妇垂白发,樵爨无力余病骨。dōng jiā lǎo fù chuí bái fā,qiáo cuàn wú lì yú bìng gǔ。
岂复有意斗蛾眉,坐守深闺费岁月。qǐ fù yǒu yì dòu é méi,zuò shǒu shēn guī fèi suì yuè。
却忆当年初嫁时,含羞对镜理胭脂。què yì dāng nián chū jià shí,hán xiū duì jìng lǐ yān zhī。
但愿同心不重色,肯学桃李信风吹。dàn yuàn tóng xīn bù zhòng sè,kěn xué táo lǐ xìn fēng chuī。
宁知此意竟难明,时移岁换天无情。níng zhī cǐ yì jìng nán míng,shí yí suì huàn tiān wú qíng。
翠翘珠襦尽零落,闺中甘逐众人行。cuì qiào zhū rú jǐn líng luò,guī zhōng gān zhú zhòng rén xíng。
自解悲欢随所遇,红颜自古草头露。zì jiě bēi huān suí suǒ yù,hóng yán zì gǔ cǎo tóu lù。
只今幸无入宫妒,裙布钗荆亦已足。zhǐ jīn xìng wú rù gōng dù,qún bù chāi jīng yì yǐ zú。
愿将锦瑟与瑶琴,一时并写《白头吟》。yuàn jiāng jǐn sè yǔ yáo qín,yī shí bìng xiě bái tóu yín。
寂寂空房恐虚度,敢道人新不如故。jì jì kōng fáng kǒng xū dù,gǎn dào rén xīn bù rú gù。

对镜叹

刘正宗

少年对镜颜色好,衰年对镜颜色老。shǎo nián duì jìng yán sè hǎo,shuāi nián duì jìng yán sè lǎo。
镜里容光能几时,回头绿鬓成枯槁。jìng lǐ róng guāng néng jǐ shí,huí tóu lǜ bìn chéng kū gǎo。
开匣莫拂镜上尘,镜明空见白头早。kāi xiá mò fú jìng shàng chén,jìng míng kōng jiàn bái tóu zǎo。
亦知白头不可黑,有时白头不可得。yì zhī bái tóu bù kě hēi,yǒu shí bái tóu bù kě dé。
窗前槿花换朝荣,日暮临风已无色。chuāng qián jǐn huā huàn cháo róng,rì mù lín fēng yǐ wú sè。
寄语少年速为欢,他日欢场徒恻恻。jì yǔ shǎo nián sù wèi huān,tā rì huān chǎng tú cè cè。
百金刀环明月辉,千金骏马黄金勒。bǎi jīn dāo huán míng yuè huī,qiān jīn jùn mǎ huáng jīn lēi。
章台杨柳饶春风,醉来光动玉台侧。zhāng tái yáng liǔ ráo chūn fēng,zuì lái guāng dòng yù tái cè。
不见老翁空叹息。bù jiàn lǎo wēng kōng tàn xī。