古诗词

刘谦

暮夜有怀

刘谦

暮夜四瞻望,烟霏蔽高冈。mù yè sì zhān wàng,yān fēi bì gāo gāng。
浮云过微月,野草被清光。fú yún guò wēi yuè,yě cǎo bèi qīng guāng。
寒气厉凄紧,朔风吹衣裳。hán qì lì qī jǐn,shuò fēng chuī yī shang。
飞鸟尚有息,我独何彷徨。fēi niǎo shàng yǒu xī,wǒ dú hé páng huáng。
弟兄异乡县,焉得共翱翔。dì xiōng yì xiāng xiàn,yān dé gòng áo xiáng。
引领还复入,沾襟涕淋浪。yǐn lǐng hái fù rù,zhān jīn tì lín làng。

游海珠寺同山阴族弟宸章

刘谦

苍苍海气羊城低,寒潮汨没清秋时。cāng cāng hǎi qì yáng chéng dī,hán cháo mì méi qīng qiū shí。
混茫巨石激潋滟,古寺屹镇飞丹榱。hùn máng jù shí jī liàn yàn,gǔ sì yì zhèn fēi dān cuī。
我来登此一临眺,满眼浩渺惊琉璃。wǒ lái dēng cǐ yī lín tiào,mǎn yǎn hào miǎo jīng liú lí。
千舸万艇浮鸭鹜,层栏曲槛纷鳞差。qiān gě wàn tǐng fú yā wù,céng lán qū kǎn fēn lín chà。
车马喧填入都市,衣冠炫耀奔星驰。chē mǎ xuān tián rù dōu shì,yī guān xuàn yào bēn xīng chí。
鬼方之人言服异,猫睛闪闪争游嬉。guǐ fāng zhī rén yán fú yì,māo jīng shǎn shǎn zhēng yóu xī。
忆昔刘鋹拥斯土,顾盼左右矜雄姿。yì xī liú chǎng yōng sī tǔ,gù pàn zuǒ yòu jīn xióng zī。
割据偏安意自足,粉黛环列吹笙篪。gē jù piān ān yì zì zú,fěn dài huán liè chuī shēng chí。
此时歌舞惜光景,附城百万登熊罴。cǐ shí gē wǔ xī guāng jǐng,fù chéng bǎi wàn dēng xióng pí。
白日西倾伯气歇,花田夜雨狐狸悲。bái rì xī qīng bó qì xiē,huā tián yè yǔ hú lí bēi。
杳杳崖门拱崛峍,惨淡万古波涛吹。yǎo yǎo yá mén gǒng jué lù,cǎn dàn wàn gǔ bō tāo chuī。
赵氏块肉舟已覆,英魄至今临海陲。zhào shì kuài ròu zhōu yǐ fù,yīng pò zhì jīn lín hǎi chuí。
寸心那共尺土灭,白骨独与苍天支。cùn xīn nà gòng chǐ tǔ miè,bái gǔ dú yǔ cāng tiān zhī。
村落儿童不解事,犹能指识三忠祠。cūn luò ér tóng bù jiě shì,yóu néng zhǐ shí sān zhōng cí。
徘徊宝阁发感叹,疾风飒飒吹星汉。pái huái bǎo gé fā gǎn tàn,jí fēng sà sà chuī xīng hàn。
沉香浦头荒雾深,古鹅潭上余霞断。chén xiāng pǔ tóu huāng wù shēn,gǔ é tán shàng yú xiá duàn。
宸章谓我试作歌,我才衰薄柰若何。chén zhāng wèi wǒ shì zuò gē,wǒ cái shuāi báo nài ruò hé。
俯仰万类羁情多,吾侪何为郁郁困兹土,坐令白日空蹉跎。fǔ yǎng wàn lèi jī qíng duō,wú chái hé wèi yù yù kùn zī tǔ,zuò lìng bái rì kōng cuō tuó。

滩下候风

刘谦

迈迈夫何如,岁聿其暮矣。mài mài fū hé rú,suì yù qí mù yǐ。
终日对寒山,闻此滩流驶。zhōng rì duì hán shān,wén cǐ tān liú shǐ。
荒林乱风叶,繁声悲远耳。huāng lín luàn fēng yè,fán shēng bēi yuǎn ěr。
夜阑霜天高,悄然长途倚。yè lán shuāng tiān gāo,qiāo rán zhǎng tú yǐ。

滩下候风

刘谦

四顾何警肃,山空起长烟。sì gù hé jǐng sù,shān kōng qǐ zhǎng yān。
群响隐不见,月明声在川。qún xiǎng yǐn bù jiàn,yuè míng shēng zài chuān。
崩湍向予怒,悲激毛发寒。bēng tuān xiàng yǔ nù,bēi jī máo fā hán。
天地多险途,岂必我独然。tiān dì duō xiǎn tú,qǐ bì wǒ dú rán。