古诗词

潘曾绶

桃花坞

潘曾绶

金榜才华第一人,卜居占得武陵春。jīn bǎng cái huá dì yī rén,bo jū zhàn dé wǔ líng chūn。
怜君已被风流误,莫向桃源更问津。lián jūn yǐ bèi fēng liú wù,mò xiàng táo yuán gèng wèn jīn。

沧浪亭

潘曾绶

寄迹沧浪亦偶然,苏公名与此亭传。jì jì cāng làng yì ǒu rán,sū gōng míng yǔ cǐ tíng chuán。
清风明月原无价,破费当初四万钱。qīng fēng míng yuè yuán wú jià,pò fèi dāng chū sì wàn qián。

题顾丈南雅通政手椟后

潘曾绶

淋漓满幅墨如新,冰雪文章笔有神。lín lí mǎn fú mò rú xīn,bīng xuě wén zhāng bǐ yǒu shén。
报国忧时数行泪,世间何处著斯人。bào guó yōu shí shù xíng lèi,shì jiān hé chù zhù sī rén。

神木歌

潘曾绶

天外波涛地上起,蜀山之精老不死。tiān wài bō tāo dì shàng qǐ,shǔ shān zhī jīng lǎo bù sǐ。
午日仙人市上眠,光气亘虹烛天紫。wǔ rì xiān rén shì shàng mián,guāng qì gèn hóng zhú tiān zǐ。
错疑骏骨埋土中,化成巨胫如防风。cuò yí jùn gǔ mái tǔ zhōng,huà chéng jù jìng rú fáng fēng。
谁识燕京修筑日,丁搬甲运劳神功。shuí shí yàn jīng xiū zhù rì,dīng bān jiǎ yùn láo shén gōng。
古来材大难为用,五百年来同一梦。gǔ lái cái dà nán wèi yòng,wǔ bǎi nián lái tóng yī mèng。
狂花不肯惊世人,故山子规啼一春。kuáng huā bù kěn jīng shì rén,gù shān zi guī tí yī chūn。
井络星精长照树,有时四面生云雾,风雨声中忽飞去。jǐng luò xīng jīng zhǎng zhào shù,yǒu shí sì miàn shēng yún wù,fēng yǔ shēng zhōng hū fēi qù。

十月六日儿子祖荫试周

潘曾绶

古人重试周,将以观所取。gǔ rén zhòng shì zhōu,jiāng yǐ guān suǒ qǔ。
今日陈晬盘,珍玩列左右。jīn rì chén zuì pán,zhēn wán liè zuǒ yòu。
一手笔如椽,一手印如斗。yī shǒu bǐ rú chuán,yī shǒu yìn rú dòu。
高堂笑颜开,谓可昌厥后。gāo táng xiào yán kāi,wèi kě chāng jué hòu。
庭前罗众宾,门外贺羊酒。tíng qián luó zhòng bīn,mén wài hè yáng jiǔ。
争看石麒麟,光气满户牖。zhēng kàn shí qí lín,guāng qì mǎn hù yǒu。
我细号能文,落笔颇不苟。wǒ xì hào néng wén,luò bǐ pǒ bù gǒu。
侍父来京师,谬誉溢人口。shì fù lái jīng shī,miù yù yì rén kǒu。
屈指今再试,依旧青毡守。qū zhǐ jīn zài shì,yī jiù qīng zhān shǒu。
立身何艰难,世业惭自负。lì shēn hé jiān nán,shì yè cán zì fù。
置儿膝上嬉,持杯慰吾妇。zhì ér xī shàng xī,chí bēi wèi wú fù。
吾儿眉眼清,聪明渠自有。wú ér méi yǎn qīng,cōng míng qú zì yǒu。
吾儿头角高,定可卜寿考。wú ér tóu jiǎo gāo,dìng kě bo shòu kǎo。
传家有赐书,责之三不朽。chuán jiā yǒu cì shū,zé zhī sān bù xiǔ。