古诗词

潘咨

江上田家

潘咨

小市垂杨里,人家有杼声。xiǎo shì chuí yáng lǐ,rén jiā yǒu zhù shēng。
春随黄犊静,花傍白鸥生。chūn suí huáng dú jìng,huā bàng bái ōu shēng。
有叟能耕凿,无人识姓名。yǒu sǒu néng gēng záo,wú rén shí xìng míng。
豪华不到处,鱼鸟总忘情。háo huá bù dào chù,yú niǎo zǒng wàng qíng。

见旧泊舟湘汉间诗和之

潘咨

江上人家早掩扉,溪烟漠漠湿垣衣。jiāng shàng rén jiā zǎo yǎn fēi,xī yān mò mò shī yuán yī。
山钟乍动佛镫上,初月向人江鸟飞。shān zhōng zhà dòng fú dèng shàng,chū yuè xiàng rén jiāng niǎo fēi。
远柝因风知市近,棹声隔浦识渔归。yuǎn tuò yīn fēng zhī shì jìn,zhào shēng gé pǔ shí yú guī。
当年每值清秋夜,大半孤篷傍钓矶。dāng nián měi zhí qīng qiū yè,dà bàn gū péng bàng diào jī。

答客问

潘咨

心在群情未动初,篷窗无事曝蟫鱼。xīn zài qún qíng wèi dòng chū,péng chuāng wú shì pù yín yú。
千年自有同归业,百氏均非必读书。qiān nián zì yǒu tóng guī yè,bǎi shì jūn fēi bì dú shū。
养拙不嫌抱瓮汲,忘怀犹乐带经锄。yǎng zhuō bù xián bào wèng jí,wàng huái yóu lè dài jīng chú。
少时颇涉文章趣,老览前人陋《子虚》。shǎo shí pǒ shè wén zhāng qù,lǎo lǎn qián rén lòu zi xū。

独游

潘咨

早起一杯颜已酡,衰年孤抱更嵯峨。zǎo qǐ yī bēi yán yǐ tuó,shuāi nián gū bào gèng cuó é。
袖书行到见山处,遇寺频因访菊过。xiù shū xíng dào jiàn shān chù,yù sì pín yīn fǎng jú guò。
篾叟岂惟完太璞,钓徒谁可付青蓑。miè sǒu qǐ wéi wán tài pú,diào tú shuí kě fù qīng suō。
秋光亦似阳春曲,有我间吟不要多。qiū guāng yì shì yáng chūn qū,yǒu wǒ jiān yín bù yào duō。

独游

潘咨

从天乞作幸民身,游尽青山未息轮。cóng tiān qǐ zuò xìng mín shēn,yóu jǐn qīng shān wèi xī lún。
溪壑秋来如静女,关河时豫类间人。xī hè qiū lái rú jìng nǚ,guān hé shí yù lèi jiān rén。
到天一候凭携屐,亘古千家可择邻。dào tiān yī hòu píng xié jī,gèn gǔ qiān jiā kě zé lín。
六十三年吟里过,昔贤安逸恐无伦。liù shí sān nián yín lǐ guò,xī xián ān yì kǒng wú lún。

独游

潘咨

每过桐江语客星,此中歧路慎伶仃。měi guò tóng jiāng yǔ kè xīng,cǐ zhōng qí lù shèn líng dīng。
鲁连才亦纵横术,颜斶言如长短经。lǔ lián cái yì zòng héng shù,yán chù yán rú zhǎng duǎn jīng。
未识乾坤真荡荡,徒耽泉石总冥冥。wèi shí qián kūn zhēn dàng dàng,tú dān quán shí zǒng míng míng。
后来岩谷栖神辈,半类枯禅木石龄。hòu lái yán gǔ qī shén bèi,bàn lèi kū chán mù shí líng。

独游

潘咨

渊海渟濙物有芒,百年光影是文章。yuān hǎi tíng yíng wù yǒu máng,bǎi nián guāng yǐng shì wén zhāng。
读书不碍逊袁豹,作赋非因诎谢庄。dú shū bù ài xùn yuán bào,zuò fù fēi yīn qū xiè zhuāng。
三极未形存象数,五声因器得宫商。sān jí wèi xíng cún xiàng shù,wǔ shēng yīn qì dé gōng shāng。
有生视息苍茫内,不是真喑合激昂。yǒu shēng shì xī cāng máng nèi,bù shì zhēn yīn hé jī áng。

高楼篇

潘咨

悠悠远行道,清霜瘁百草。yōu yōu yuǎn xíng dào,qīng shuāng cuì bǎi cǎo。
繁星照落月,行人何太早。fán xīng zhào luò yuè,xíng rén hé tài zǎo。
高楼临大堤,卧闻客马嘶。gāo lóu lín dà dī,wò wén kè mǎ sī。
青天挂长路,客马何当羁。qīng tiān guà zhǎng lù,kè mǎ hé dāng jī。
洛阳三月花,城门来去车。luò yáng sān yuè huā,chéng mén lái qù chē。
车中看花客,多道是天涯。chē zhōng kàn huā kè,duō dào shì tiān yá。
鸟啼苑中树,飞翻入云去。niǎo tí yuàn zhōng shù,fēi fān rù yún qù。
人生乡里中,壮怀逐风翥。rén shēng xiāng lǐ zhōng,zhuàng huái zhú fēng zhù。
海波大如山,贾客循天还。hǎi bō dà rú shān,jiǎ kè xún tiān hái。
人事塞霄汉,乐情忘间关。rén shì sāi xiāo hàn,lè qíng wàng jiān guān。
禾田春风起,种黍酿成酏。hé tián chūn fēng qǐ,zhǒng shǔ niàng chéng yǐ。
金鞍垂两镫,不如负耒耜。jīn ān chuí liǎng dèng,bù rú fù lěi sì。
梦中闻人行,严冰历羊肠。mèng zhōng wén rén xíng,yán bīng lì yáng cháng。
行人马上叹,居人思故乡。xíng rén mǎ shàng tàn,jū rén sī gù xiāng。

示友

潘咨

名士如名山,轩车时来游。míng shì rú míng shān,xuān chē shí lái yóu。
自非林泉性,鲜能终日留。zì fēi lín quán xìng,xiān néng zhōng rì liú。
岂不爱清华,冰雪易为愁。qǐ bù ài qīng huá,bīng xuě yì wèi chóu。
性习本自异,慕思良亦浮。xìng xí běn zì yì,mù sī liáng yì fú。
所眷非素怀,群疑生嘲啁。suǒ juàn fēi sù huái,qún yí shēng cháo zhāo。
是洵神仙山,何无金玉楼。shì xún shén xiān shān,hé wú jīn yù lóu。
以此求真赏,所以失林丘。yǐ cǐ qiú zhēn shǎng,suǒ yǐ shī lín qiū。
吾愿山中士,气与冰雪遒。wú yuàn shān zhōng shì,qì yǔ bīng xuě qiú。
自爱白云睡,非薄车马俦。zì ài bái yún shuì,fēi báo chē mǎ chóu。

汉槐

潘咨

林宗墓前有古槐,远涂数舍见崔嵬。lín zōng mù qián yǒu gǔ huái,yuǎn tú shù shě jiàn cuī wéi。
久共金茎语秋露,始见楼桑茁春雷。jiǔ gòng jīn jīng yǔ qiū lù,shǐ jiàn lóu sāng zhuó chūn léi。
风云翕霍二千载,邓林生死几荣萎。fēng yún xī huò èr qiān zài,dèng lín shēng sǐ jǐ róng wēi。
东溟浮筠光彩远,荆南冥灵风雪摧。dōng míng fú yún guāng cǎi yuǎn,jīng nán míng líng fēng xuě cuī。
此木昂藏望霄汉,厚地耸秀青天垂。cǐ mù áng cáng wàng xiāo hàn,hòu dì sǒng xiù qīng tiān chuí。
人言林宗手植此,矫矫万古扬清晖。rén yán lín zōng shǒu zhí cǐ,jiǎo jiǎo wàn gǔ yáng qīng huī。
洵乎不朽皆有托,亦汝劲固能自为。xún hū bù xiǔ jiē yǒu tuō,yì rǔ jìn gù néng zì wèi。
修士风流尚如此,何况至道光台魁。xiū shì fēng liú shàng rú cǐ,hé kuàng zhì dào guāng tái kuí。
雩风杏雨敞天地,岱松雍柞秀苔莓。yú fēng xìng yǔ chǎng tiān dì,dài sōng yōng zhà xiù tái méi。
我来驱车过树侧,绿阴如山摇广陌。wǒ lái qū chē guò shù cè,lǜ yīn rú shān yáo guǎng mò。
长风澒洞天黛色,?岩巉壑窥正黑。zhǎng fēng hòng dòng tiān dài sè,xiāo yán chán hè kuī zhèng hēi。
下疑根泉通沧海,上恐柯南有仙国。xià yí gēn quán tōng cāng hǎi,shàng kǒng kē nán yǒu xiān guó。
株围十丈盘数亩,寄生如轮过百尺。zhū wéi shí zhàng pán shù mǔ,jì shēng rú lún guò bǎi chǐ。
织女中宵拂素机,孤鹤青冥回羽翼。zhī nǚ zhōng xiāo fú sù jī,gū hè qīng míng huí yǔ yì。
偃蹇风尘官道旁,世无斤斧岂汝力。yǎn jiǎn fēng chén guān dào páng,shì wú jīn fǔ qǐ rǔ lì。
穷山穹谷求大斫,班输旁卧不敢忆,即今已非梁栋用,傲兀冰霜不自惜。qióng shān qióng gǔ qiú dà zhuó,bān shū páng wò bù gǎn yì,jí jīn yǐ fēi liáng dòng yòng,ào wù bīng shuāng bù zì xī。
孰云剪伐方为材,从容只信乾坤息。shú yún jiǎn fá fāng wèi cái,cóng róng zhǐ xìn qián kūn xī。
太原古村今亦存,欲争造化申絪缊。tài yuán gǔ cūn jīn yì cún,yù zhēng zào huà shēn yīn yūn。
栖迟篱落秀涂巷,九原无处依龙门。qī chí lí luò xiù tú xiàng,jiǔ yuán wú chù yī lóng mén。

自晋阳过榆次

潘咨

落照古管州,青天雪尽头。luò zhào gǔ guǎn zhōu,qīng tiān xuě jǐn tóu。
群山飞叶尽,孤客鬓毛秋。qún shān fēi yè jǐn,gū kè bìn máo qiū。
远色镫随树,寒声角满栖。yuǎn sè dèng suí shù,hán shēng jiǎo mǎn qī。
鲁连江海迹,此地十年留。lǔ lián jiāng hǎi jì,cǐ dì shí nián liú。