古诗词

潘世恩

和刘春舲

潘世恩

探幽乘暇日,小立伫花前。tàn yōu chéng xiá rì,xiǎo lì zhù huā qián。
人去已千里,春归又一年。rén qù yǐ qiān lǐ,chūn guī yòu yī nián。
柳含香雨重,松抱法云圆。liǔ hán xiāng yǔ zhòng,sōng bào fǎ yún yuán。
半晌增惆怅,重来翠接天。bàn shǎng zēng chóu chàng,zhòng lái cuì jiē tiān。

三月十九日同人集花之寺看海棠

潘世恩

花事今如许,春光又一年。huā shì jīn rú xǔ,chūn guāng yòu yī nián。
恰逢新雨后,难得薄寒天。qià féng xīn yǔ hòu,nán dé báo hán tiān。
宿酒朝犹殢,轻阴昼欲眠。sù jiǔ cháo yóu tì,qīng yīn zhòu yù mián。
最宜文字饮,此地况幽偏。zuì yí wén zì yǐn,cǐ dì kuàng yōu piān。

三月十九日同人集花之寺看海棠

潘世恩

五年软红里,不到赞公房。wǔ nián ruǎn hóng lǐ,bù dào zàn gōng fáng。
笑我如老杜,无诗及海棠。xiào wǒ rú lǎo dù,wú shī jí hǎi táng。
今来访名友,得此占群芳。jīn lái fǎng míng yǒu,dé cǐ zhàn qún fāng。
为尔留春住,门前车马忙。wèi ěr liú chūn zhù,mén qián chē mǎ máng。

将赴都门率莹绶两儿至吾与庵遍游白云法螺藕花诸精舍

潘世恩

胜游极目向郊原,厌说骊驹已在门。shèng yóu jí mù xiàng jiāo yuán,yàn shuō lí jū yǐ zài mén。
客似间云慵出岫,僧如野鹤喜乘轩。kè shì jiān yún yōng chū xiù,sēng rú yě hè xǐ chéng xuān。
偶随犬吠寻花径,直送泉声到水源。ǒu suí quǎn fèi xún huā jìng,zhí sòng quán shēng dào shuǐ yuán。
留得四山新记好,他年重认雪泥痕。liú dé sì shān xīn jì hǎo,tā nián zhòng rèn xuě ní hén。

中秋对月有怀

潘世恩

退直萧间昼掩扃,晚来步屟向中庭。tuì zhí xiāo jiān zhòu yǎn jiōng,wǎn lái bù xiè xiàng zhōng tíng。
秋高但觉星辰近,人定微闻风露馨。qiū gāo dàn jué xīng chén jìn,rén dìng wēi wén fēng lù xīn。
三五夜看金镜满,八千里望白云停。sān wǔ yè kàn jīn jìng mǎn,bā qiān lǐ wàng bái yún tíng。
奎垣坐对冰心印,应念寒窗镫火青。kuí yuán zuò duì bīng xīn yìn,yīng niàn hán chuāng dèng huǒ qīng。

诗冢歌

潘世恩

九龙之麓梁溪旁,诗骨乃有名山藏。jiǔ lóng zhī lù liáng xī páng,shī gǔ nǎi yǒu míng shān cáng。
文字精灵一点埋不得,熊熊奕奕万丈腾光芒。wén zì jīng líng yī diǎn mái bù dé,xióng xióng yì yì wàn zhàng téng guāng máng。
古今诗人代有几,大抵苍蝇附骥尾。gǔ jīn shī rén dài yǒu jǐ,dà dǐ cāng yíng fù jì wěi。
啾啾啼出鲍家坟,至今寂寞荒烟里。jiū jiū tí chū bào jiā fén,zhì jīn jì mò huāng yān lǐ。
晴沙先生选诗一千一百有十人,残编断简堆积高于身。qíng shā xiān shēng xuǎn shī yī qiān yī bǎi yǒu shí rén,cán biān duàn jiǎn duī jī gāo yú shēn。
何来贾生出奇计,瘗之石穴千载留其真。hé lái jiǎ shēng chū qí jì,yì zhī shí xué qiān zài liú qí zhēn。
君不见,伯鸾不作长康死,名士风流长已矣。jūn bù jiàn,bó luán bù zuò zhǎng kāng sǐ,míng shì fēng liú zhǎng yǐ yǐ。
白杨树下冢累累,地角天涯竟何是。bái yáng shù xià zhǒng lèi lèi,dì jiǎo tiān yá jìng hé shì。
精魂寄与残诗俱,萍聚沙抟偶然耳。jīng hún jì yǔ cán shī jù,píng jù shā tuán ǒu rán ěr。
朽壤谁争牛耳盟,故鬼豪吟新鬼喜。xiǔ rǎng shuí zhēng niú ěr méng,gù guǐ háo yín xīn guǐ xǐ。
我思英雄事业才人诗,一例皆欲流传之。wǒ sī yīng xióng shì yè cái rén shī,yī lì jiē yù liú chuán zhī。
选家意见各区别,沧海岂必无珠遗。xuǎn jiā yì jiàn gè qū bié,cāng hǎi qǐ bì wú zhū yí。
傥使欂栌杗桷供博采,安在单词只句不与风雅相扶持。tǎng shǐ bó lú máng jué gōng bó cǎi,ān zài dān cí zhǐ jù bù yǔ fēng yǎ xiāng fú chí。
藓合苔封付岩薮,姓名零落知谁某。xiǎn hé tái fēng fù yán sǒu,xìng míng líng luò zhī shuí mǒu。
得无地下修文广额收,光怪不许人间有。dé wú dì xià xiū wén guǎng é shōu,guāng guài bù xǔ rén jiān yǒu。
呜呼冢中诗魂兮听我歌,笔将汝扫墨汝磨,生前曷不驱吟魔。wū hū zhǒng zhōng shī hún xī tīng wǒ gē,bǐ jiāng rǔ sǎo mò rǔ mó,shēng qián hé bù qū yín mó。
龙蛇蚯蚓一抔土,贤愚同尽将如何。lóng shé qiū yǐn yī póu tǔ,xián yú tóng jǐn jiāng rú hé。

阳明山人铜印歌和石庵师元韵

潘世恩

读书学道不适用,一腐儒耳非英雄。dú shū xué dào bù shì yòng,yī fǔ rú ěr fēi yīng xióng。
先生少负经世略,骐骥一出凡马空。xiān shēng shǎo fù jīng shì lüè,qí jì yī chū fán mǎ kōng。
批鳞折角遭谴责,只手欲捧榑桑红。pī lín zhé jiǎo zāo qiǎn zé,zhǐ shǒu yù pěng fú sāng hóng。
龙场兀坐素患难,生徒壁立和春风。lóng chǎng wù zuò sù huàn nán,shēng tú bì lì hé chūn fēng。
豁然中夜有心得,直如天地开屯蒙。huō rán zhōng yè yǒu xīn dé,zhí rú tiān dì kāi tún méng。
擒贼擒王一举手,叱嗟呼啸风雷从。qín zéi qín wáng yī jǔ shǒu,chì jiē hū xiào fēng léi cóng。
良弓善藏飞鸟尽,上追濂洛传心宗。liáng gōng shàn cáng fēi niǎo jǐn,shàng zhuī lián luò chuán xīn zōng。
晚年再出平诸寨,秋鹰凛凛当霄翀。wǎn nián zài chū píng zhū zhài,qiū yīng lǐn lǐn dāng xiāo chōng。
功大德修世所忌,谁与前席陈深宫。gōng dà dé xiū shì suǒ jì,shuí yǔ qián xí chén shēn gōng。
先生出处自了了,当时谣诼何其工。xiān shēng chū chù zì le le,dāng shí yáo zhuó hé qí gōng。
岂知正学在宇宙,皎若日月行天中。qǐ zhī zhèng xué zài yǔ zhòu,jiǎo ruò rì yuè xíng tiān zhōng。
龙蛇尺蠖会屈蛰,鼷鼠之技惭终穷。lóng shé chǐ huò huì qū zhé,xī shǔ zhī jì cán zhōng qióng。
先生寿世三不朽,理学经济文章通。xiān shēng shòu shì sān bù xiǔ,lǐ xué jīng jì wén zhāng tōng。
摩挲遗印倍珍重,为想品诣千秋隆。mó sā yí yìn bèi zhēn zhòng,wèi xiǎng pǐn yì qiān qiū lóng。

六月二十四日钟仰山侍郎

潘世恩

寒蝉先秋鸣,凉意在树杪。hán chán xiān qiū míng,liáng yì zài shù miǎo。
卧闻檐雨止,起视琐窗晓。wò wén yán yǔ zhǐ,qǐ shì suǒ chuāng xiǎo。
清风来不速,引我至琼岛。qīng fēng lái bù sù,yǐn wǒ zhì qióng dǎo。
中央一水亭,四面万花绕。zhōng yāng yī shuǐ tíng,sì miàn wàn huā rào。
主人两宗匠,仙葩入品藻。zhǔ rén liǎng zōng jiàng,xiān pā rù pǐn zǎo。
坐我香世界,烟波凌浩渺。zuò wǒ xiāng shì jiè,yān bō líng hào miǎo。
同游皆俊才,吴质本诗老。tóng yóu jiē jùn cái,wú zhì běn shī lǎo。
为言卅年前,此地留鸿爪。wèi yán sà nián qián,cǐ dì liú hóng zhǎo。
风流感晨星,陈迹忽已杳。fēng liú gǎn chén xīng,chén jì hū yǐ yǎo。
及兹花生朝,一壶共倾倒。jí zī huā shēng cháo,yī hú gòng qīng dào。
珠露舞翠盘,游鱼跃文沼。zhū lù wǔ cuì pán,yóu yú yuè wén zhǎo。
飞来双白鹭,顾影斗清好。fēi lái shuāng bái lù,gù yǐng dòu qīng hǎo。
一官挂朝簿,世事常扰扰。yī guān guà cháo bù,shì shì cháng rǎo rǎo。
所欣半日闲,心迹冰壶皎。suǒ xīn bàn rì xián,xīn jì bīng hú jiǎo。
归来枕簟清,香风满怀抱。guī lái zhěn diàn qīng,xiāng fēng mǎn huái bào。

赠朱酉生孝廉

潘世恩

去年花时我入闱,琳琅万卷手自披。qù nián huā shí wǒ rù wéi,lín láng wàn juǎn shǒu zì pī。
拟收珊瑚归铁网,岂知沧海明珠遗。nǐ shōu shān hú guī tiě wǎng,qǐ zhī cāng hǎi míng zhū yí。
暗中何必无朱衣,五色到眼终迷离。àn zhōng hé bì wú zhū yī,wǔ sè dào yǎn zhōng mí lí。
但凭玉尺定去取,得者固喜失者悲。dàn píng yù chǐ dìng qù qǔ,dé zhě gù xǐ shī zhě bēi。
劝君酒酣且莫悲,蛟龙腾跃会有时。quàn jūn jiǔ hān qiě mò bēi,jiāo lóng téng yuè huì yǒu shí。
东坡偶然失李廌,永叔毕竟成刘几。dōng pō ǒu rán shī lǐ zhì,yǒng shū bì jìng chéng liú jǐ。
我今奉使日鞅掌,黄金台畔驰征騑。wǒ jīn fèng shǐ rì yāng zhǎng,huáng jīn tái pàn chí zhēng fēi。
闻君挟策来京师,一时声誉满帝畿。wén jūn xié cè lái jīng shī,yī shí shēng yù mǎn dì jī。
又闻试官得宗匠,骏马惟有孙阳知。yòu wén shì guān dé zōng jiàng,jùn mǎ wéi yǒu sūn yáng zhī。
如磁引铁珀拾芥,好与风雅作总持。rú cí yǐn tiě pò shí jiè,hǎo yǔ fēng yǎ zuò zǒng chí。
道逢九烈不我欺,已将柳汁染子衣。dào féng jiǔ liè bù wǒ qī,yǐ jiāng liǔ zhī rǎn zi yī。
绿肥红瘦吾当归,读君杏苑看花诗。lǜ féi hóng shòu wú dāng guī,dú jūn xìng yuàn kàn huā shī。