古诗词

黎庶昌

东丘田家

黎庶昌

川原尽坡陀,历落不成井。chuān yuán jǐn pō tuó,lì luò bù chéng jǐng。
人家占深曲,林木互修永。rén jiā zhàn shēn qū,lín mù hù xiū yǒng。
或非西瀼居,疑是愚谷境。huò fēi xī ráng jū,yí shì yú gǔ jìng。
鸡犬会鸣吠,烟火杂村岭。jī quǎn huì míng fèi,yān huǒ zá cūn lǐng。
山深俗多醇,地僻气逾静。shān shēn sú duō chún,dì pì qì yú jìng。
秋清霜露饶,稻获水云冷。qiū qīng shuāng lù ráo,dào huò shuǐ yún lěng。
残花倚空篱,凉月照疏影。cán huā yǐ kōng lí,liáng yuè zhào shū yǐng。
永念荷锄人,宵绹惜光景。yǒng niàn hé chú rén,xiāo táo xī guāng jǐng。

吴南屏先生自岳阳泛舟金陵兼有苏浙之游次湘乡曾相国韵奉简

黎庶昌

尺土欲作阿房筛,万夫撼山龙膊摧。chǐ tǔ yù zuò ā fáng shāi,wàn fū hàn shān lóng bó cuī。
黄金之埋地纪绝,破碎乃自秦以来。huáng jīn zhī mái dì jì jué,pò suì nǎi zì qín yǐ lái。
承平一瞬阅三载,池有水竹庭有槐。chéng píng yī shùn yuè sān zài,chí yǒu shuǐ zhú tíng yǒu huái。
丽佳未接冠盖盛,战斗喜无笳鼓豗。lì jiā wèi jiē guān gài shèng,zhàn dòu xǐ wú jiā gǔ huī。
当时盗弄等蛮触,人事一生何其乖。dāng shí dào nòng děng mán chù,rén shì yī shēng hé qí guāi。
相公起试活国手,洗涤浩劫沙虫灰。xiāng gōng qǐ shì huó guó shǒu,xǐ dí hào jié shā chóng huī。
遗民来归土渐辟,虽有旱潦不为灾。yí mín lái guī tǔ jiàn pì,suī yǒu hàn lǎo bù wèi zāi。
山川精神要湔祓,凭藉文字辉蓁莱。shān chuān jīng shén yào jiān fú,píng jí wén zì huī zhēn lái。
南屏老人今诗伯,豪气渐除心尚孩。nán píng lǎo rén jīn shī bó,háo qì jiàn chú xīn shàng hái。
九江楼头恣游宴,泽国那逢当路豺。jiǔ jiāng lóu tóu zì yóu yàn,zé guó nà féng dāng lù chái。
君山如宾集户牖,一回一上真佳哉。jūn shān rú bīn jí hù yǒu,yī huí yī shàng zhēn jiā zāi。
天机浩荡物与狎,追逐鸥鹭无嫌猜。tiān jī hào dàng wù yǔ xiá,zhuī zhú ōu lù wú xián cāi。
洞庭三月浪花下,桃杏已落青春隤。dòng tíng sān yuè làng huā xià,táo xìng yǐ luò qīng chūn tuí。
扁舟访古诣吴越,欲寻兴废生远哀。biǎn zhōu fǎng gǔ yì wú yuè,yù xún xīng fèi shēng yuǎn āi。
十年干戈沦战血,六代歌舞荒烟霾。shí nián gàn gē lún zhàn xuè,liù dài gē wǔ huāng yān mái。
霸图王业亦安在,白日但照须眉皑。bà tú wáng yè yì ān zài,bái rì dàn zhào xū méi ái。
新诗百篇易感激,把酒莫负千金杯。xīn shī bǎi piān yì gǎn jī,bǎ jiǔ mò fù qiān jīn bēi。
长江拍天际云海,万里孤帆应好开。zhǎng jiāng pāi tiān jì yún hǎi,wàn lǐ gū fān yīng hǎo kāi。
胥台禹穴有余兴,东穷岭峤西岐邰。xū tái yǔ xué yǒu yú xīng,dōng qióng lǐng jiào xī qí tái。