古诗词

萧竹

甲子兰记

萧竹

遨游台地已三秋,觅尽山川何处求。áo yóu tái dì yǐ sān qiū,mì jǐn shān chuān hé chù qiú。
步向兰中寻一吉,罗纹交贵水缠流。bù xiàng lán zhōng xún yī jí,luó wén jiāo guì shuǐ chán liú。

甲子兰记

萧竹

屏风锦帐列千寻,融结兰城天地心。píng fēng jǐn zhàng liè qiān xún,róng jié lán chéng tiān dì xīn。
万叠江山遥拱秀,率滨应沐化波深。wàn dié jiāng shān yáo gǒng xiù,lǜ bīn yīng mù huà bō shēn。

阳景三绝

萧竹

石峡朝天景秀妍,高峰玉笋插云烟。shí xiá cháo tiān jǐng xiù yán,gāo fēng yù sǔn chā yún yān。
遥看雪浪飞千尺,秋色淩空水接天。yáo kàn xuě làng fēi qiān chǐ,qiū sè líng kōng shuǐ jiē tiān。

阳景三绝

萧竹

龙潭碧水玉壶清,印得秋空两月明。lóng tán bì shuǐ yù hú qīng,yìn dé qiū kōng liǎng yuè míng。
百里江山如画稿,青岩蓝影尽含情。bǎi lǐ jiāng shān rú huà gǎo,qīng yán lán yǐng jǐn hán qíng。

阳景三绝

萧竹

孤峰独耸接云间,砥柱中流岂等闲。gū fēng dú sǒng jiē yún jiān,dǐ zhù zhōng liú qǐ děng xián。
日月每从眉上过,乾坤只在海中山。rì yuè měi cóng méi shàng guò,qián kūn zhǐ zài hǎi zhōng shān。

兰中番俗

萧竹

遍履兰中地,番庄卅六多。biàn lǚ lán zhōng dì,fān zhuāng sà liù duō。
依山茅盖屋,近水竹为窝。yī shān máo gài wū,jìn shuǐ zhú wèi wō。
众怪疑魑近,心顽奈石何。zhòng guài yí chī jìn,xīn wán nài shí hé。
往来皆佩剑,出入总操戈。wǎng lái jiē pèi jiàn,chū rù zǒng cāo gē。
酒醉欣摇舞,情欢乐笑歌。jiǔ zuì xīn yáo wǔ,qíng huān lè xiào gē。
尊卑还可爱,男女实难讹。zūn bēi hái kě ài,nán nǚ shí nán é。
八节无时序,三冬亦暖和。bā jié wú shí xù,sān dōng yì nuǎn hé。
未能传五教,咸晓四维摩。wèi néng chuán wǔ jiào,xián xiǎo sì wéi mó。