古诗词

钱世锡

真定

钱世锡

昔日繁华地,雄于燕赵间。xī rì fán huá dì,xióng yú yàn zhào jiān。
春风元石冢,明月紫微山。chūn fēng yuán shí zhǒng,míng yuè zǐ wēi shān。
野旷蓬恒卷,城荒柳自闲。yě kuàng péng héng juǎn,chéng huāng liǔ zì xián。
迢迢芳草色,绿遍井陉关。tiáo tiáo fāng cǎo sè,lǜ biàn jǐng xíng guān。

山径晓行

钱世锡

畏寒蒙絮帽,车上宿酲醒。wèi hán méng xù mào,chē shàng sù chéng xǐng。
诘屈穿山曲,琳琅掣晓铃。jí qū chuān shān qū,lín láng chè xiǎo líng。
霜侵牛背瘠,树暗虎风腥。shuāng qīn niú bèi jí,shù àn hǔ fēng xīng。
东望朝晖满,蛾眉一带青。dōng wàng cháo huī mǎn,é méi yī dài qīng。

平湖书斋冬日偶题

钱世锡

千仞云霄让凤翎,两三冻雀共空庭。qiān rèn yún xiāo ràng fèng líng,liǎng sān dòng què gòng kōng tíng。
放歌天地纷哀乐,落魄江湖任醉醒。fàng gē tiān dì fēn āi lè,luò pò jiāng hú rèn zuì xǐng。
与我有恩窗日暖,去人何远海峰青。yǔ wǒ yǒu ēn chuāng rì nuǎn,qù rén hé yuǎn hǎi fēng qīng。
琅然年少书声好,犹爱深宵与细听。láng rán nián shǎo shū shēng hǎo,yóu ài shēn xiāo yǔ xì tīng。

余于庚辰三月三日从金桧门先生渡滹沱河赴赵州今先生归道山余以落拓浪游复过此河怆然有作

钱世锡

忆昨风光上巳天,双旌婀娜大堤边。yì zuó fēng guāng shàng sì tiān,shuāng jīng ē nà dà dī biān。
髯仙控鹤今何处,走马寒烟一惘然。rán xiān kòng hè jīn hé chù,zǒu mǎ hán yān yī wǎng rán。

春日读杜偶成

钱世锡

迟日江山物向荣,杜陵老去未忘情。chí rì jiāng shān wù xiàng róng,dù líng lǎo qù wèi wàng qíng。
桃红竹翠郊扉晚,苦说中年召贾生。táo hóng zhú cuì jiāo fēi wǎn,kǔ shuō zhōng nián zhào jiǎ shēng。

枕上听潮

钱世锡

窗虚月影微,幽人梦未稳。chuāng xū yuè yǐng wēi,yōu rén mèng wèi wěn。
忽复骤松风,响入空际远。hū fù zhòu sōng fēng,xiǎng rù kōng jì yuǎn。
初来何突怒,渐乃呜咽反。chū lái hé tū nù,jiàn nǎi wū yàn fǎn。
试写入冰弦,绝胜听笙阮。shì xiě rù bīng xián,jué shèng tīng shēng ruǎn。
鬼神巧节奏,雄壮亦婉娩。guǐ shén qiǎo jié zòu,xióng zhuàng yì wǎn miǎn。
斯须归寂然,翕辟悟根本。sī xū guī jì rán,xī pì wù gēn běn。

自岢岚往保德山行杂诗

钱世锡

盘盘山中路,巧作螺纹旋。pán pán shān zhōng lù,qiǎo zuò luó wén xuán。
将东反向西,似帆随湘转。jiāng dōng fǎn xiàng xī,shì fān suí xiāng zhuǎn。
上坡若挽船,蹭蹬疲驴战。shàng pō ruò wǎn chuán,cèng dēng pí lǘ zhàn。
下坡如放溜,坦迤势趁便。xià pō rú fàng liū,tǎn yí shì chèn biàn。
壁立黄土堆,突兀已厌见。bì lì huáng tǔ duī,tū wù yǐ yàn jiàn。
不定岭云姿,无名野花茜。bù dìng lǐng yún zī,wú míng yě huā qiàn。
晋地何寥阔,马蹄踏将遍。jìn dì hé liáo kuò,mǎ tí tà jiāng biàn。

看西涧作画戏作长句

钱世锡

村优登春台,歌舞眩儿童。cūn yōu dēng chūn tái,gē wǔ xuàn ér tóng。
儿童观剧亦何乐,但爱官人乌帽穿袍红。ér tóng guān jù yì hé lè,dàn ài guān rén wū mào chuān páo hóng。
世人看画亦论诗,何异村童看剧短识知。shì rén kàn huà yì lùn shī,hé yì cūn tóng kàn jù duǎn shí zhī。
白描高手屏不爱,惟爱十斛涂胭脂。bái miáo gāo shǒu píng bù ài,wéi ài shí hú tú yān zhī。
西涧作画如作诗,沉吟取格每逾时。xī jiàn zuò huà rú zuò shī,chén yín qǔ gé měi yú shí。
忽然有得快落笔,雨叶风枝随手为。hū rán yǒu dé kuài luò bǐ,yǔ yè fēng zhī suí shǒu wèi。
劝君伸纸弗高格,多画牡丹多著色。quàn jūn shēn zhǐ fú gāo gé,duō huà mǔ dān duō zhù sè。
商彝周鼎弃沟渠,吴门药制宣炉百金直。shāng yí zhōu dǐng qì gōu qú,wú mén yào zhì xuān lú bǎi jīn zhí。
我今颓唐百不惜,胡琴碎市亦何益。wǒ jīn tuí táng bǎi bù xī,hú qín suì shì yì hé yì。
望君画贵多直钱,分我润笔沽酒吃。wàng jūn huà guì duō zhí qián,fēn wǒ rùn bǐ gū jiǔ chī。

蔇斋先生用看画韵作诗招饮叠韵奉答并柬西涧

钱世锡

催耕布谷村村同,陌头馌饟妇与童。cuī gēng bù gǔ cūn cūn tóng,mò tóu yè xiǎng fù yǔ tóng。
插秧望雨雨不足,到晚怕见林霞红。chā yāng wàng yǔ yǔ bù zú,dào wǎn pà jiàn lín xiá hóng。
田家风景爱诵储王诗,杜陵深意人未知。tián jiā fēng jǐng ài sòng chǔ wáng shī,dù líng shēn yì rén wèi zhī。
夏日夏夜发永叹,视彼储王秀句腻若脂。xià rì xià yè fā yǒng tàn,shì bǐ chǔ wáng xiù jù nì ruò zhī。
蔇斋先生百无事,讲求诗律闲居时。jì zhāi xiān shēng bǎi wú shì,jiǎng qiú shī lǜ xián jū shí。
量晴课雨偶有作,兴到不烦绳削为。liàng qíng kè yǔ ǒu yǒu zuò,xīng dào bù fán shéng xuē wèi。
疏疏落落见风格,洗尽脂粉留真色。shū shū luò luò jiàn fēng gé,xǐ jǐn zhī fěn liú zhēn sè。
酒酽要本泉味甘,弓良先辨木纹直。jiǔ yàn yào běn quán wèi gān,gōng liáng xiān biàn mù wén zhí。
朝来以诗代柬招我饮,谓我有酒不饮良可惜。cháo lái yǐ shī dài jiǎn zhāo wǒ yǐn,wèi wǒ yǒu jiǔ bù yǐn liáng kě xī。
守株刻剑愚被嗤,镂冰炊沙巧无益。shǒu zhū kè jiàn yú bèi chī,lòu bīng chuī shā qiǎo wú yì。
何如酩酊听秧歌,白杨梅熟尽堪吃。hé rú mǐng dīng tīng yāng gē,bái yáng méi shú jǐn kān chī。

过补山编修寓舍小饮论文

钱世锡

古人绝学不易寻,小技雕虫曷足喜。gǔ rén jué xué bù yì xún,xiǎo jì diāo chóng hé zú xǐ。
聪明无多好自炫,立谈早已见底里。cōng míng wú duō hǎo zì xuàn,lì tán zǎo yǐ jiàn dǐ lǐ。
乡里小儿徵逐游,衣冠楚楚蜉蝣比。xiāng lǐ xiǎo ér zhēng zhú yóu,yī guān chǔ chǔ fú yóu bǐ。
杜门无人共读书,怜余伥伥瞽者似。dù mén wú rén gòng dú shū,lián yú chāng chāng gǔ zhě shì。
不殖将落难自树,老大无成伊何底。bù zhí jiāng luò nán zì shù,lǎo dà wú chéng yī hé dǐ。
知公韬晦含内心,质有其文斯真美。zhī gōng tāo huì hán nèi xīn,zhì yǒu qí wén sī zhēn měi。
关中风气推独厚,导源须从子张子。guān zhōng fēng qì tuī dú hòu,dǎo yuán xū cóng zi zhāng zi。
从来吕马俱人豪,强立不反基寸累。cóng lái lǚ mǎ jù rén háo,qiáng lì bù fǎn jī cùn lèi。
布帛菽粟能活人,何用珠玉及锦绮。bù bó shū sù néng huó rén,hé yòng zhū yù jí jǐn qǐ。
亦有潜德及草莱,独行君子二曲李。yì yǒu qián dé jí cǎo lái,dú xíng jūn zi èr qū lǐ。
贞松古柏凌烟霜,不与花草随风靡。zhēn sōng gǔ bǎi líng yān shuāng,bù yǔ huā cǎo suí fēng mí。
华而不实终何有,羊质虎皮安足齿。huá ér bù shí zhōng hé yǒu,yáng zhì hǔ pí ān zú chǐ。
小饮醺然得畅谈,心花怒生粲珠蕊。xiǎo yǐn xūn rán dé chàng tán,xīn huā nù shēng càn zhū ruǐ。
根柢不存喜弄笔,恐与古人作奴婢。gēn dǐ bù cún xǐ nòng bǐ,kǒng yǔ gǔ rén zuò nú bì。