古诗词

阎学淳

常理斋殉节诗

阎学淳

巴西妖气夜传烽,抗节真推一世雄。bā xī yāo qì yè chuán fēng,kàng jié zhēn tuī yī shì xióng。
再拜重围臣力竭,回头双阙主恩崇。zài bài zhòng wéi chén lì jié,huí tóu shuāng quē zhǔ ēn chóng。
黄沙碧血蚕丛外,白骨丹心马革中。huáng shā bì xuè cán cóng wài,bái gǔ dān xīn mǎ gé zhōng。
蜀国黎民馀痛在,年年泪洒战场风。shǔ guó lí mín yú tòng zài,nián nián lèi sǎ zhàn chǎng fēng。

常理斋殉节诗

阎学淳

遗像萧然江上祠,清流终古照须眉。yí xiàng xiāo rán jiāng shàng cí,qīng liú zhōng gǔ zhào xū méi。
枫林落月飞元鹤,石栈天梯叫子规。fēng lín luò yuè fēi yuán hè,shí zhàn tiān tī jiào zi guī。
薄宦生涯存缥帙,佳儿名望重金闺。báo huàn shēng yá cún piāo zhì,jiā ér míng wàng zhòng jīn guī。
千秋论定銮坡笔,不愧当年读史时。qiān qiū lùn dìng luán pō bǐ,bù kuì dāng nián dú shǐ shí。