古诗词

鲍芳茜

春从天上来春绣

鲍芳茜

银管方休。yín guǎn fāng xiū。
见几点轻阴,飘漾帘头。jiàn jǐ diǎn qīng yīn,piāo yàng lián tóu。
炉香未息,花粉初浮。lú xiāng wèi xī,huā fěn chū fú。
好个莺儿声溜。hǎo gè yīng ér shēng liū。
惜春光一线,任金线吊也难留。xī chūn guāng yī xiàn,rèn jīn xiàn diào yě nán liú。
且抛愁,把窗纱笼上,翠影偏幽。qiě pāo chóu,bǎ chuāng shā lóng shàng,cuì yǐng piān yōu。
困人是今天气,因懒向书翻,聊取针抽。kùn rén shì jīn tiān qì,yīn lǎn xiàng shū fān,liáo qǔ zhēn chōu。
芳渚一泓,锦鸯双睡,天工妙处难求。fāng zhǔ yī hóng,jǐn yāng shuāng shuì,tiān gōng miào chù nán qiú。
喜蕉滴碎心,这多时、不到南楼。xǐ jiāo dī suì xīn,zhè duō shí bù dào nán lóu。
俏鹦哥。qiào yīng gē。
竹枝弄月,叫挂金钩。zhú zhī nòng yuè,jiào guà jīn gōu。

琼林第一枝妆阁慰愁

鲍芳茜

蕉卷迎风,桐荫饰月,金炉一袅冉冉。jiāo juǎn yíng fēng,tóng yīn shì yuè,jīn lú yī niǎo rǎn rǎn。
画眉香黛初凝,握管锦毫浅染。huà méi xiāng dài chū níng,wò guǎn jǐn háo qiǎn rǎn。
春山何丽,同去把、镜儿细览。chūn shān hé lì,tóng qù bǎ jìng ér xì lǎn。
指纤纤、佳处轻描,那笔问卿无忝。zhǐ xiān xiān jiā chù qīng miáo,nà bǐ wèn qīng wú tiǎn。
才少匹、银河夜犯,运偏乖、灞亭秋惨。cái shǎo pǐ yín hé yè fàn,yùn piān guāi bà tíng qiū cǎn。
谁知柳汁衣侵,自尔宫花冠罨。shuí zhī liǔ zhī yī qīn,zì ěr gōng huā guān yǎn。
英华叫绝,直推倒、王卢班范。yīng huá jiào jué,zhí tuī dào wáng lú bān fàn。
妾笑撚、月窟香枝,先代嫦娥无毯。qiè xiào niǎn yuè kū xiāng zhī,xiān dài cháng é wú tǎn。

绿头鸭用司成流香阁韵同梅庄西湖春泛

鲍芳茜

挂红箫,荡波绿绉兰桡。guà hóng xiāo,dàng bō lǜ zhòu lán ráo。
起鸳鸯、睡乡初醒,勾留香渚银桥。qǐ yuān yāng shuì xiāng chū xǐng,gōu liú xiāng zhǔ yín qiáo。
看无尽、夭桃艳粉,描不出、脆柳宫腰。kàn wú jǐn yāo táo yàn fěn,miáo bù chū cuì liǔ gōng yāo。
七字分题,一轮添韵,锦湖风月共逍遥。qī zì fēn tí,yī lún tiān yùn,jǐn hú fēng yuè gòng xiāo yáo。
珠帘卷、拈花微笑,露出镜中娇。zhū lián juǎn niān huā wēi xiào,lù chū jìng zhōng jiāo。
那怪得,风魔少伯,我也魂消。nà guài dé,fēng mó shǎo bó,wǒ yě hún xiāo。
两峰高。liǎng fēng gāo。
青天外落,半空云起千条。qīng tiān wài luò,bàn kōng yún qǐ qiān tiáo。
山如黛、眉横浅印,裙似水、纹掬轻招。shān rú dài méi héng qiǎn yìn,qún shì shuǐ wén jū qīng zhāo。
渔曲声流,禅灯影泻,晴晴雨雨尽良宵。yú qū shēng liú,chán dēng yǐng xiè,qíng qíng yǔ yǔ jǐn liáng xiāo。
馀更有、晓烟暮树,触处慰无聊。yú gèng yǒu xiǎo yān mù shù,chù chù wèi wú liáo。
钱塘景,从今领取,去听江潮。qián táng jǐng,cóng jīn lǐng qǔ,qù tīng jiāng cháo。