古诗词

钱慧贞

忆江南·咏雪

钱慧贞

帘外雪,密洒似银沙。lián wài xuě,mì sǎ shì yín shā。
飞去隋堤疑柳絮,飘来庾岭认梅花。fēi qù suí dī yí liǔ xù,piāo lái yǔ lǐng rèn méi huā。
春思落谁家。chūn sī luò shuí jiā。

浪淘沙·秋日有怀王佩霞世妹

钱慧贞

握别未轻旬。wò bié wèi qīng xún。
回首销魂。huí shǒu xiāo hún。
知君绮阁懒香焚。zhī jūn qǐ gé lǎn xiāng fén。
赋得瑶篇来慰我,转触愁新。fù dé yáo piān lái wèi wǒ,zhuǎn chù chóu xīn。
梧叶落纷纷。wú yè luò fēn fēn。
风雨衡门。fēng yǔ héng mén。
悲秋况是惜离群。bēi qiū kuàng shì xī lí qún。
今夜夜长应有梦,再话殷勤。jīn yè yè zhǎng yīng yǒu mèng,zài huà yīn qín。

蝶恋花·饯春日值雨

钱慧贞

风卷残红春已暮。fēng juǎn cán hóng chūn yǐ mù。
垂柳丝长,暂绾东君住。chuí liǔ sī zhǎng,zàn wǎn dōng jūn zhù。
天意哪知人恨处。tiān yì nǎ zhī rén hèn chù。
廉纤几阵纱窗雨。lián xiān jǐ zhèn shā chuāng yǔ。
把酒饯春春不语。bǎ jiǔ jiàn chūn chūn bù yǔ。
春既无情,一任匆匆去。chūn jì wú qíng,yī rèn cōng cōng qù。
湿尽金衣莺诉苦。shī jǐn jīn yī yīng sù kǔ。
凭栏又触愁如许。píng lán yòu chù chóu rú xǔ。

洞仙歌·敬题张荫嘉母舅《乐圃词钞》后

钱慧贞

铜琶牙板,数词家名手。tóng pá yá bǎn,shù cí jiā míng shǒu。
柳腻苏豪孰兼有。liǔ nì sū háo shú jiān yǒu。
豁双眸、舅氏乐圃词钞,真莫怪、脍炙骚坛人口。huō shuāng móu jiù shì lè pǔ cí chāo,zhēn mò guài kuài zhì sāo tán rén kǒu。
慈亲题语在,记得年时,曾向妆台课停绣。cí qīn tí yǔ zài,jì dé nián shí,céng xiàng zhuāng tái kè tíng xiù。
篇什富珠玑,击节人亡,低唱罢、泪沾红袖。piān shén fù zhū jī,jī jié rén wáng,dī chàng bà lèi zhān hóng xiù。
愿本意、早填谒金门,使屈姊、舒开夜台眉皱。yuàn běn yì zǎo tián yè jīn mén,shǐ qū zǐ shū kāi yè tái méi zhòu。

水调歌头·送外之金陵应试

钱慧贞

夫子富才调,宝剑岂长埋。fū zi fù cái diào,bǎo jiàn qǐ zhǎng mái。
晚成当此时矣,去去莫疑猜。wǎn chéng dāng cǐ shí yǐ,qù qù mò yí cāi。
但向蓬窗茅店,珍重风餐露宿,漫念米和柴。dàn xiàng péng chuāng máo diàn,zhēn zhòng fēng cān lù sù,màn niàn mǐ hé chái。
弱质纵非健,门户学持来。ruò zhì zòng fēi jiàn,mén hù xué chí lái。
桃叶渡,伤心窟,古休怀。táo yè dù,shāng xīn kū,gǔ xiū huái。
三场为我,鏖战努力步云阶。sān chǎng wèi wǒ,áo zhàn nǔ lì bù yún jiē。
好趁桂花香里,玩罢板桥明月,归棹理秦淮。hǎo chèn guì huā xiāng lǐ,wán bà bǎn qiáo míng yuè,guī zhào lǐ qín huái。
端正拂尘酒,何惜拔金钗。duān zhèng fú chén jiǔ,hé xī bá jīn chāi。