古诗词

储慧

哭墓

储慧

一丘封草蔓,千里返蓬根。yī qiū fēng cǎo màn,qiān lǐ fǎn péng gēn。
不尽伤亲泪,难酬爱女恩。bù jǐn shāng qīn lèi,nán chóu ài nǚ ēn。
孤忠完大节,薄俗藐衰门。gū zhōng wán dà jié,báo sú miǎo shuāi mén。
未护馨香报,何人告至尊。wèi hù xīn xiāng bào,hé rén gào zhì zūn。

归梦

储慧

云山迎我画溪隈,蓦被流莺唤醒来。yún shān yíng wǒ huà xī wēi,mò bèi liú yīng huàn xǐng lái。
不识晓风残月里,梦魂真否渡江回。bù shí xiǎo fēng cán yuè lǐ,mèng hún zhēn fǒu dù jiāng huí。

哀痛辞

储慧

驾兰拥兵日,睢阳杀贼时。jià lán yōng bīng rì,suī yáng shā zéi shí。
明知力不敌,一死完伦彝。míng zhī lì bù dí,yī sǐ wán lún yí。
吾父本儒生,未遇特达知。wú fù běn rú shēng,wèi yù tè dá zhī。
毁家亟纾难,拒贼麾义旗。huǐ jiā jí shū nán,jù zéi huī yì qí。
一战贼竟却,再战贼复披。yī zhàn zéi jìng què,zài zhàn zéi fù pī。
傥得一旅援,天威仗王师。tǎng dé yī lǚ yuán,tiān wēi zhàng wáng shī。
人心激义愤,云谷响应随。rén xīn jī yì fèn,yún gǔ xiǎng yīng suí。
随在皆挞贼,贼势安能支。suí zài jiē tà zéi,zéi shì ān néng zhī。
愤彼大帅懦,令我鲜民悲。fèn bǐ dà shuài nuò,lìng wǒ xiān mín bēi。
战守三日夜,坐视全军摧。zhàn shǒu sān rì yè,zuò shì quán jūn cuī。
壮哉父被执,烈烈身骑箕。zhuàng zāi fù bèi zhí,liè liè shēn qí jī。
先是予避兵,还家伸孺思。xiān shì yǔ bì bīng,hái jiā shēn rú sī。
仓皇闻警出,一舸浮鸱夷。cāng huáng wén jǐng chū,yī gě fú chī yí。
提携赖慈母,抚抱怜娇儿。tí xié lài cí mǔ,fǔ bào lián jiāo ér。
烽火隔重湖,望断情如痴。fēng huǒ gé zhòng hú,wàng duàn qíng rú chī。
比归得凶问,马革已裹尸。bǐ guī dé xiōng wèn,mǎ gé yǐ guǒ shī。
家破不成丧,百物无一遗。jiā pò bù chéng sàng,bǎi wù wú yī yí。
哀哀念衰母,膝下已无儿。āi āi niàn shuāi mǔ,xī xià yǐ wú ér。
干戈苦未平,患难身倚谁。gàn gē kǔ wèi píng,huàn nán shēn yǐ shuí。
女无荀灌勇,救父围城危。nǚ wú xún guàn yǒng,jiù fù wéi chéng wēi。
又无北宫孝,养母守深闺。yòu wú běi gōng xiào,yǎng mǔ shǒu shēn guī。
有女竟无用,安能作门楣。yǒu nǚ jìng wú yòng,ān néng zuò mén méi。
2312