古诗词

鲍倚云

黄山古松歌应潘大中丞教

鲍倚云

轩辕施手开鸿蒙,削起六六青芙蓉。xuān yuán shī shǒu kāi hóng méng,xuē qǐ liù liù qīng fú róng。
奇秀半缘松与石,裂石诡出成古松。qí xiù bàn yuán sōng yǔ shí,liè shí guǐ chū chéng gǔ sōng。
千株万株不藉土,人代渺历超秦封。qiān zhū wàn zhū bù jí tǔ,rén dài miǎo lì chāo qín fēng。
灵区幽绝几人到,到者惊叫夸神工。líng qū yōu jué jǐ rén dào,dào zhě jīng jiào kuā shén gōng。
路指天门两翁揖,一迎一送分西东。lù zhǐ tiān mén liǎng wēng yī,yī yíng yī sòng fēn xī dōng。
经亘双壁势蜿蜒,文殊道上眠苍龙。jīng gèn shuāng bì shì wān yán,wén shū dào shàng mián cāng lóng。
髯张角崭卧将起,疑潜疑现风云从。rán zhāng jiǎo zhǎn wò jiāng qǐ,yí qián yí xiàn fēng yún cóng。
峰登始信划中断,下临绝壑危桥通。fēng dēng shǐ xìn huà zhōng duàn,xià lín jué hè wēi qiáo tōng。
枝生彼岸横此浒,殷勤引臂扶游踪。zhī shēng bǐ àn héng cǐ hǔ,yīn qín yǐn bì fú yóu zōng。
游人见松不见干,松名破石穿玲珑。yóu rén jiàn sōng bù jiàn gàn,sōng míng pò shí chuān líng lóng。
环抱有若母怀子,争奇倒挂莲花峰。huán bào yǒu ruò mǔ huái zi,zhēng qí dào guà lián huā fēng。
倒挂苍虬发上指,一丝壁窦长青葱。dào guà cāng qiú fā shàng zhǐ,yī sī bì dòu zhǎng qīng cōng。
离奇更说蒲团好,软铺密织云千重。lí qí gèng shuō pú tuán hǎo,ruǎn pù mì zhī yún qiān zhòng。
何当一佛分一具,诸天花雨飞晴空。hé dāng yī fú fēn yī jù,zhū tiān huā yǔ fēi qíng kōng。
高不盈尺围数丈,佳处略与棋枰同。gāo bù yíng chǐ wéi shù zhàng,jiā chù lüè yǔ qí píng tóng。
棋枰松在平天杠,松鬣井井横兼纵。qí píng sōng zài píng tiān gāng,sōng liè jǐng jǐng héng jiān zòng。
顶平若砥枝若罫,仙家一局何时终。dǐng píng ruò dǐ zhī ruò guà,xiān jiā yī jú hé shí zhōng。
就中奇绝推扰龙,一峰突兀千峰中。jiù zhōng qí jué tuī rǎo lóng,yī fēng tū wù qiān fēng zhōng。
松与峰斗峰腹坼,猿鸟何敢撄其锋。sōng yǔ fēng dòu fēng fù chè,yuán niǎo hé gǎn yīng qí fēng。
盘拿郁积怒未已,左枝横曳苍烟笼。pán ná yù jī nù wèi yǐ,zuǒ zhī héng yè cāng yān lóng。
拖岚抹翠数峰远,飘摇柳线青茸茸。tuō lán mǒ cuì shù fēng yuǎn,piāo yáo liǔ xiàn qīng rōng rōng。
精华终古日霜结,诸峰八面来朝宗。jīng huá zhōng gǔ rì shuāng jié,zhū fēng bā miàn lái cháo zōng。
得非神仙恣狡狯,镌铲造化天无功。dé fēi shén xiān zì jiǎo kuài,juān chǎn zào huà tiān wú gōng。
天公凝睇久生妒,破石先见雷火红。tiān gōng níng dì jiǔ shēng dù,pò shí xiān jiàn léi huǒ hóng。
蒲团扬去龙夜逝,丁丁樵斧来悲风。pú tuán yáng qù lóng yè shì,dīng dīng qiáo fǔ lái bēi fēng。
吁嗟神物半失护,识者感叹心忡忡。xū jiē shén wù bàn shī hù,shí zhě gǎn tàn xīn chōng chōng。
我生山中未见山,幽探徐拟策短筇。wǒ shēng shān zhōng wèi jiàn shān,yōu tàn xú nǐ cè duǎn qióng。
山图记载百不一,奇姿环状难形容。shān tú jì zài bǎi bù yī,qí zī huán zhuàng nán xíng róng。
藤络莎被遍崖谷,一松抵一仙人逢。téng luò shā bèi biàn yá gǔ,yī sōng dǐ yī xiān rén féng。
黄山灵气不可尽,翎茵铁干绵春冬。huáng shān líng qì bù kě jǐn,líng yīn tiě gàn mián chūn dōng。

兰语篇

鲍倚云

幽芳不知春,春赴桃蹊水。yōu fāng bù zhī chūn,chūn fù táo qī shuǐ。
回波忆旧雨,冥蒙晓烟里。huí bō yì jiù yǔ,míng méng xiǎo yān lǐ。
畴昔子慕予,窈窕竟奚似。chóu xī zi mù yǔ,yǎo tiǎo jìng xī shì。
目成山之南,清川渌如此。mù chéng shān zhī nán,qīng chuān lù rú cǐ。
萧萧秋雨恶,檐端孕花蕊。xiāo xiāo qiū yǔ è,yán duān yùn huā ruǐ。
酷腊酿奇寒,土乾未滋蚁。kù là niàng qí hán,tǔ qián wèi zī yǐ。
引领期入房,吹衣北风起。yǐn lǐng qī rù fáng,chuī yī běi fēng qǐ。
根垡暗已朽,处堂昧生理。gēn fá àn yǐ xiǔ,chù táng mèi shēng lǐ。
怨长交不终,媒劳复谁倚。yuàn zhǎng jiāo bù zhōng,méi láo fù shuí yǐ。
酾酒与花盟,花光去若驶。shāi jiǔ yǔ huā méng,huā guāng qù ruò shǐ。
荪兮独自愁,何人信予美。sūn xī dú zì chóu,hé rén xìn yǔ měi。

祭诗行

鲍倚云

我闻祭诗之例贾岛开,时当除夕陈樽罍。wǒ wén jì shī zhī lì jiǎ dǎo kāi,shí dāng chú xī chén zūn léi。
命意还应自劳苦,亦或艰辛历历如有神助灵之来。mìng yì hái yīng zì láo kǔ,yì huò jiān xīn lì lì rú yǒu shén zhù líng zhī lái。
才人抑塞磊落不得志,拔剑斫地歌空哀。cái rén yì sāi lěi luò bù dé zhì,bá jiàn zhuó dì gē kōng āi。
春风不煦麻衣业,何如此夕冻酿倾泻三千杯。chūn fēng bù xù má yī yè,hé rú cǐ xī dòng niàng qīng xiè sān qiān bēi。
一杯酌诗复一揖,绝倒可免襟颜摧。yī bēi zhuó shī fù yī yī,jué dào kě miǎn jīn yán cuī。
忆昔先子授诗我五岁,明年就传耸双髻。yì xī xiān zi shòu shī wǒ wǔ suì,míng nián jiù chuán sǒng shuāng jì。
课经暇覆杜陵律,舞勺偷觑兰台艺。kè jīng xiá fù dù líng lǜ,wǔ sháo tōu qù lán tái yì。
渔村先生浙中耆,朱查老辈旧联袂。yú cūn xiān shēng zhè zhōng qí,zhū chá lǎo bèi jiù lián mèi。
诗评诗札什袭藏,诗尽渊源辨根蒂。shī píng shī zhá shén xí cáng,shī jǐn yuān yuán biàn gēn dì。
嗟我贫儿不识万卷开书城,风云月露挥毫轻。jiē wǒ pín ér bù shí wàn juǎn kāi shū chéng,fēng yún yuè lù huī háo qīng。
玉堂老人顾之浩然叹,问我试啼英物如何英,而不思吹龙笛与凤笙。yù táng lǎo rén gù zhī hào rán tàn,wèn wǒ shì tí yīng wù rú hé yīng,ér bù sī chuī lóng dí yǔ fèng shēng。
快剑入海屠长鲸,为我掷地作石声,何为效此蚓泣苍蝇鸣。kuài jiàn rù hǎi tú zhǎng jīng,wèi wǒ zhì dì zuò shí shēng,hé wèi xiào cǐ yǐn qì cāng yíng míng。
积数百篇悉焚弃,更历忧患成孤生。jī shù bǎi piān xī fén qì,gèng lì yōu huàn chéng gū shēng。
到今垂老得诗二千三百五十有余首,刺促不减酸寒情。dào jīn chuí lǎo dé shī èr qiān sān bǎi wǔ shí yǒu yú shǒu,cì cù bù jiǎn suān hán qíng。
当年老辈《大雅》不可作,岂独中选博学鸿词了无作。dāng nián lǎo bèi dà yǎ bù kě zuò,qǐ dú zhōng xuǎn bó xué hóng cí le wú zuò。
下第诸公峙坛坫,接武名贤辉馆阁。xià dì zhū gōng zhì tán diàn,jiē wǔ míng xián huī guǎn gé。
宿将不尽阃内知,余军亦胜今人弱。sù jiāng bù jǐn kǔn nèi zhī,yú jūn yì shèng jīn rén ruò。
安得九原呼起坐上坐,令我低头就绳削。ān dé jiǔ yuán hū qǐ zuò shàng zuò,lìng wǒ dī tóu jiù shéng xuē。
人生富贵由天公,何须较量达与穷。rén shēng fù guì yóu tiān gōng,hé xū jiào liàng dá yǔ qióng。
我不能学春城无处不飞花之韩翃,亦无才儗小楼一夜听春雨之放翁。wǒ bù néng xué chūn chéng wú chù bù fēi huā zhī hán hóng,yì wú cái nǐ xiǎo lóu yī yè tīng chūn yǔ zhī fàng wēng。
端居圣明耻舟楫,孟六岂是南山农。duān jū shèng míng chǐ zhōu jí,mèng liù qǐ shì nán shān nóng。
枉将苦句激天子,月影归抱窗虚松。wǎng jiāng kǔ jù jī tiān zi,yuè yǐng guī bào chuāng xū sōng。
浪仙亦坐傲峭累,有眼不识人中龙。làng xiān yì zuò ào qiào lèi,yǒu yǎn bù shí rén zhōng lóng。
蹉跎聊复成进士,可怜声名十恶不为诗家宗。cuō tuó liáo fù chéng jìn shì,kě lián shēng míng shí è bù wèi shī jiā zōng。
肥瘦何关冰雪胸,笔阵乃当韩豪冲。féi shòu hé guān bīng xuě xiōng,bǐ zhèn nǎi dāng hán háo chōng。
羡煞骑驴坐得推敲偶,交游赠答相望不隔潮州踪。xiàn shā qí lǘ zuò dé tuī qiāo ǒu,jiāo yóu zèng dá xiāng wàng bù gé cháo zhōu zōng。
我诗非寒亦非瘦,方干罗隐门庭陋。wǒ shī fēi hán yì fēi shòu,fāng gàn luó yǐn mén tíng lòu。
鞭丝谁与九州横,腹笥殊惭四库富。biān sī shuí yǔ jiǔ zhōu héng,fù sì shū cán sì kù fù。
赏音也自播云处,病骨无由脱岩岫。shǎng yīn yě zì bō yún chù,bìng gǔ wú yóu tuō yán xiù。
草间未禀虎凤姿,野外难为金石奏。cǎo jiān wèi bǐng hǔ fèng zī,yě wài nán wèi jīn shí zòu。
就中涕泪纷千行,骨韵莫论宋与唐。jiù zhōng tì lèi fēn qiān xíng,gǔ yùn mò lùn sòng yǔ táng。
好与子孙识面目,先人遗绪留取千春长。hǎo yǔ zi sūn shí miàn mù,xiān rén yí xù liú qǔ qiān chūn zhǎng。
《小巢壶诗》箧里香,四世传看古锦囊。xiǎo cháo hú shī qiè lǐ xiāng,sì shì chuán kàn gǔ jǐn náng。
今夕何夕醉酒浆,烛花高吐腾词铓。jīn xī hé xī zuì jiǔ jiāng,zhú huā gāo tǔ téng cí máng。
余生尚得余音锵,二十四卷之外文澜犹汪茫。yú shēng shàng dé yú yīn qiāng,èr shí sì juǎn zhī wài wén lán yóu wāng máng。