古诗词

戴亨

边城秋感九首

戴亨

心随归雁颉云翔,晓日关山望帝乡。xīn suí guī yàn jié yún xiáng,xiǎo rì guān shān wàng dì xiāng。
忆昔凤池瞻德化,正当龙塞靖妖芒。yì xī fèng chí zhān dé huà,zhèng dāng lóng sāi jìng yāo máng。
襄平鸡犬新丰社,渤海楼船旧战场。xiāng píng jī quǎn xīn fēng shè,bó hǎi lóu chuán jiù zhàn chǎng。
羡尔居民安故土,尽销兵甲课农桑。xiàn ěr jū mín ān gù tǔ,jǐn xiāo bīng jiǎ kè nóng sāng。

边城秋感九首

戴亨

辽海西陵道路长,提封万里隔严疆。liáo hǎi xī líng dào lù zhǎng,tí fēng wàn lǐ gé yán jiāng。
百年芳草迷归梦,几处寒砧动早霜。bǎi nián fāng cǎo mí guī mèng,jǐ chù hán zhēn dòng zǎo shuāng。
云压秦关山叠叠,风驱胡燕海茫茫。yún yā qín guān shān dié dié,fēng qū hú yàn hǎi máng máng。
生还有愿何时遂,沈水西流昼夜忙。shēng hái yǒu yuàn hé shí suì,shěn shuǐ xī liú zhòu yè máng。

边城秋感九首

戴亨

愁绝长因蜡炬消,江南塞北集寒宵。chóu jué zhǎng yīn là jù xiāo,jiāng nán sāi běi jí hán xiāo。
庭闱头白乌难白,拜扫人凋墓亦凋。tíng wéi tóu bái wū nán bái,bài sǎo rén diāo mù yì diāo。
泉石心惭绮里季,功名身愧霍嫖姚。quán shí xīn cán qǐ lǐ jì,gōng míng shēn kuì huò piáo yáo。
请看月落天将曙,犹向酸风泣泬寥。qǐng kàn yuè luò tiān jiāng shǔ,yóu xiàng suān fēng qì jué liáo。

边城秋感九首

戴亨

霜清水落海天空,莽莽云山夕照中。shuāng qīng shuǐ luò hǎi tiān kōng,mǎng mǎng yún shān xī zhào zhōng。
故国音书凭旅雁,穷途踪迹类飘蓬。gù guó yīn shū píng lǚ yàn,qióng tú zōng jì lèi piāo péng。
黄龙紫塞身长客,越水吴山路不通。huáng lóng zǐ sāi shēn zhǎng kè,yuè shuǐ wú shān lù bù tōng。
指点真番临浿郡,古来征戍苦辽东。zhǐ diǎn zhēn fān lín pèi jùn,gǔ lái zhēng shù kǔ liáo dōng。

边城秋感九首

戴亨

风雪连宵走百灵,将军猎队出郊坰。fēng xuě lián xiāo zǒu bǎi líng,jiāng jūn liè duì chū jiāo jiōng。
呼鹰马去冲云起,射虎人归带血腥。hū yīng mǎ qù chōng yún qǐ,shè hǔ rén guī dài xuè xīng。
刘向有才虚对策,儿宽无遇但横经。liú xiàng yǒu cái xū duì cè,ér kuān wú yù dàn héng jīng。
顿思投笔从戎伍,破虏功成早勒铭。dùn sī tóu bǐ cóng róng wǔ,pò lǔ gōng chéng zǎo lēi míng。

边城秋感九首

戴亨

戍楼冈势郁岧峣,暂一登临破寂寥。shù lóu gāng shì yù tiáo yáo,zàn yī dēng lín pò jì liáo。
玄兔群峰环碧海,白狼高浪蹴青霄。xuán tù qún fēng huán bì hǎi,bái láng gāo làng cù qīng xiāo。
朝鲜东走诸番近,督亢西连斥堠遥。cháo xiān dōng zǒu zhū fān jìn,dū kàng xī lián chì hòu yáo。
身在异乡归未得,故园松柏亦全凋。shēn zài yì xiāng guī wèi dé,gù yuán sōng bǎi yì quán diāo。

边城秋感九首

戴亨

死生契阔数何奇,南北东西系所思。sǐ shēng qì kuò shù hé qí,nán běi dōng xī xì suǒ sī。
失主精魂同落寞,丧家骨肉久乖离。shī zhǔ jīng hún tóng luò mò,sàng jiā gǔ ròu jiǔ guāi lí。
那堪羸病羁愁客,又值严风酷雪时。nà kān léi bìng jī chóu kè,yòu zhí yán fēng kù xuě shí。
怅望穹苍搔首问,茫茫消息总难知。chàng wàng qióng cāng sāo shǒu wèn,máng máng xiāo xī zǒng nán zhī。

入都会试途中作

戴亨

辽海悲风接帝京,公车西指泪纵横。liáo hǎi bēi fēng jiē dì jīng,gōng chē xī zhǐ lèi zòng héng。
饥寒正痛亲双老,冰雪何堪子独行。jī hán zhèng tòng qīn shuāng lǎo,bīng xuě hé kān zi dú xíng。
回望白云连塞远,愁听乌鸟向人鸣。huí wàng bái yún lián sāi yuǎn,chóu tīng wū niǎo xiàng rén míng。
为求禄养轻离膝,魂梦长悬捧檄情。wèi qiú lù yǎng qīng lí xī,hún mèng zhǎng xuán pěng xí qíng。

赴试答蔡宗鲁

戴亨

立身岂必定荣华,计乏娱亲愿渐奢。lì shēn qǐ bì dìng róng huá,jì fá yú qīn yuàn jiàn shē。
养志实无田可力,望云空有梦还家。yǎng zhì shí wú tián kě lì,wàng yún kōng yǒu mèng hái jiā。
公车夜渡辽河雪,细雨春开上苑花。gōng chē yè dù liáo hé xuě,xì yǔ chūn kāi shàng yuàn huā。
顾我与君同出处,时清休种邵平瓜。gù wǒ yǔ jūn tóng chū chù,shí qīng xiū zhǒng shào píng guā。

入山海关感赋

戴亨

万里涂膏筑怨年,讵知二世祚随迁。wàn lǐ tú gāo zhù yuàn nián,jù zhī èr shì zuò suí qiān。
界分天地华夷限,计并山河日月绵。jiè fēn tiān dì huá yí xiàn,jì bìng shān hé rì yuè mián。
堠吏千秋仍守钥,戍兵此日正防边。hòu lì qiān qiū réng shǒu yào,shù bīng cǐ rì zhèng fáng biān。
风尘寂寞驱车入,望里闲愁起暮烟。fēng chén jì mò qū chē rù,wàng lǐ xián chóu qǐ mù yān。

辛丑会试题礼闱号壁

戴亨

迂儒只合掩荆扉,何事频年苦棘围。yū rú zhǐ hé yǎn jīng fēi,hé shì pín nián kǔ jí wéi。
入世已知经历浅,服官还觉性情非。rù shì yǐ zhī jīng lì qiǎn,fú guān hái jué xìng qíng fēi。
每伤边塞庭闱老,却虑君臣遇合违。měi shāng biān sāi tíng wéi lǎo,què lǜ jūn chén yù hé wéi。
早使鹿车归故里,临溪数亩伴渔矶。zǎo shǐ lù chē guī gù lǐ,lín xī shù mǔ bàn yú jī。

徐秦二孝廉与余同客南泉寺既去简邀小酌

戴亨

塞客同来重作客,客中萧索复分离。sāi kè tóng lái zhòng zuò kè,kè zhōng xiāo suǒ fù fēn lí。
须知孤馆深愁处,正忆三人共话时。xū zhī gū guǎn shēn chóu chù,zhèng yì sān rén gòng huà shí。
爱我定思河朔饮,为君早置建康卮。ài wǒ dìng sī hé shuò yǐn,wèi jūn zǎo zhì jiàn kāng zhī。
莫因怯暑迟云履,点检风尘更有谁。mò yīn qiè shǔ chí yún lǚ,diǎn jiǎn fēng chén gèng yǒu shuí。

赠田隐居

戴亨

放眼乾坤一笑看,钦君高致隐烟峦。fàng yǎn qián kūn yī xiào kàn,qīn jūn gāo zhì yǐn yān luán。
功名亲老予难已,出处身轻尔自宽。gōng míng qīn lǎo yǔ nán yǐ,chū chù shēn qīng ěr zì kuān。
水浸碧天孤月皎,山悬飞瀑落云寒。shuǐ jìn bì tiān gū yuè jiǎo,shān xuán fēi pù luò yún hán。
狂吟散发无拘束,不信人间行路难。kuáng yín sàn fā wú jū shù,bù xìn rén jiān xíng lù nán。

七夕咏牛女

戴亨

经年此夕慰相思,徙倚天街漏渐移。jīng nián cǐ xī wèi xiāng sī,xǐ yǐ tiān jiē lòu jiàn yí。
欢会明看银汉接,深情偏渡鹊桥迟。huān huì míng kàn yín hàn jiē,shēn qíng piān dù què qiáo chí。
应知顷刻相逢处,便是离魂欲断时。yīng zhī qǐng kè xiāng féng chù,biàn shì lí hún yù duàn shí。
旧恨新愁和夜永,人间且谩说佳期。jiù hèn xīn chóu hé yè yǒng,rén jiān qiě mán shuō jiā qī。

哭徐五孝廉天柱

戴亨

百年怀抱竟何成,仓卒羁魂恨未平。bǎi nián huái bào jìng hé chéng,cāng zú jī hún hèn wèi píng。
客里一棺凭友葬,边荒八口仗谁生。kè lǐ yī guān píng yǒu zàng,biān huāng bā kǒu zhàng shuí shēng。
义当身任无他诿,泪为家贫暗自倾。yì dāng shēn rèn wú tā wěi,lèi wèi jiā pín àn zì qīng。
杯酒酹君君有识,九泉应鉴故人情。bēi jiǔ lèi jūn jūn yǒu shí,jiǔ quán yīng jiàn gù rén qíng。

九日旅情

戴亨

秋深景物尽萧条,此日登临兴岂豪。qiū shēn jǐng wù jǐn xiāo tiáo,cǐ rì dēng lín xīng qǐ háo。
风卷黄沙连野阔,鹰抟紫塞振云高。fēng juǎn huáng shā lián yě kuò,yīng tuán zǐ sāi zhèn yún gāo。
闭门不落儒生帽,怀土愁沾客子袍。bì mén bù luò rú shēng mào,huái tǔ chóu zhān kè zi páo。
独对茱萸频自酌,醉横孤剑读离骚。dú duì zhū yú pín zì zhuó,zuì héng gū jiàn dú lí sāo。

留馆京师

戴亨

挟策艰难献帝阍,冀邀升斗赡朝昏。xié cè jiān nán xiàn dì hūn,jì yāo shēng dòu shàn cháo hūn。
那堪孤客天涯境,尽是双亲梦里魂。nà kān gū kè tiān yá jìng,jǐn shì shuāng qīn mèng lǐ hún。
刺眼寒花三次发,惊心白露九秋繁。cì yǎn hán huā sān cì fā,jīng xīn bái lù jiǔ qiū fán。
望乡时倚庭前树,冷雁哀笳满蓟门。wàng xiāng shí yǐ tíng qián shù,lěng yàn āi jiā mǎn jì mén。

旅情

戴亨

高原原上暮横烟,辽海燕山路几千。gāo yuán yuán shàng mù héng yān,liáo hǎi yàn shān lù jǐ qiān。
霜介树头催落叶,衣寒天畔未装绵。shuāng jiè shù tóu cuī luò yè,yī hán tiān pàn wèi zhuāng mián。
砌蛩凄语深更月,风□寒敲欲曙天。qì qióng qī yǔ shēn gèng yuè,fēng hán qiāo yù shǔ tiān。
展转寸心摧已折,秋来终夜不成眠。zhǎn zhuǎn cùn xīn cuī yǐ zhé,qiū lái zhōng yè bù chéng mián。

病中秋夜梦归

戴亨

衰草离披白露凉,草根蟋蟀近匡床。shuāi cǎo lí pī bái lù liáng,cǎo gēn xī shuài jìn kuāng chuáng。
支颐恍惚闻残□,欹枕迢遥到故乡。zhī yí huǎng hū wén cán,yī zhěn tiáo yáo dào gù xiāng。
悴貌入庐惊弟妹,高堂挥泪诘行藏。cuì mào rù lú jīng dì mèi,gāo táng huī lèi jí xíng cáng。
一声梦断南归雁,月照寒窗秋夜长。yī shēng mèng duàn nán guī yàn,yuè zhào hán chuāng qiū yè zhǎng。

接闽南富氏姊书

戴亨

万水千山信使稀,书传艰苦到边迟。wàn shuǐ qiān shān xìn shǐ xī,shū chuán jiān kǔ dào biān chí。
谩言绝粒真难拯,即便多金岂易赍。mán yán jué lì zhēn nán zhěng,jí biàn duō jīn qǐ yì jī。
目断武夷云起处,魂迷沙漠月沈时。mù duàn wǔ yí yún qǐ chù,hún mí shā mò yuè shěn shí。
两乡怅望乾坤末,泪洒悲风总未知。liǎng xiāng chàng wàng qián kūn mò,lèi sǎ bēi fēng zǒng wèi zhī。