古诗词

戴亨

题乔兆三观荷小照

戴亨

乔翁入山不入城,烟霞吞纳身骨轻。qiáo wēng rù shān bù rù chéng,yān xiá tūn nà shēn gǔ qīng。
久占名山作山主,山中但见鱼樵行。jiǔ zhàn míng shān zuò shān zhǔ,shān zhōng dàn jiàn yú qiáo xíng。
长安少年夸疾走,汗透衣冠貌尘垢。zhǎng ān shǎo nián kuā jí zǒu,hàn tòu yī guān mào chén gòu。
升沉得丧岂由人,坐看白衣变苍狗。shēng chén dé sàng qǐ yóu rén,zuò kàn bái yī biàn cāng gǒu。
遁迹高踪数十年,探幽选胜胸怀宽。dùn jì gāo zōng shù shí nián,tàn yōu xuǎn shèng xiōng huái kuān。
芝草菖蒲岂仙药,甘与苦李安天全。zhī cǎo chāng pú qǐ xiān yào,gān yǔ kǔ lǐ ān tiān quán。
晚节嗜好同濂溪,芳塘写作芙蓉姿。wǎn jié shì hǎo tóng lián xī,fāng táng xiě zuò fú róng zī。
芙蓉亭亭水清浅,白鹭闲鸥纷近远。fú róng tíng tíng shuǐ qīng qiǎn,bái lù xián ōu fēn jìn yuǎn。
渔子轻舟时出没,身与烟霞共隐显。yú zi qīng zhōu shí chū méi,shēn yǔ yān xiá gòng yǐn xiǎn。
举头天外见群山,芙蓉乱插青云端。jǔ tóu tiān wài jiàn qún shān,fú róng luàn chā qīng yún duān。
水面娇姿遥映带,樵歌渔唱生宾筵。shuǐ miàn jiāo zī yáo yìng dài,qiáo gē yú chàng shēng bīn yán。
披图顿觉心神开,会须对饮三百杯。pī tú dùn jué xīn shén kāi,huì xū duì yǐn sān bǎi bēi。
高斋四壁无氛埃,香风淅淅空中来。gāo zhāi sì bì wú fēn āi,xiāng fēng xī xī kōng zhōng lái。

题蔚千荷庭其二

戴亨

浦鸟呕哑杂渔语,葭菼苍茫失幽处。pǔ niǎo ǒu yǎ zá yú yǔ,jiā tǎn cāng máng shī yōu chù。
荡漾新荷透碧纱,烂漫清瑶洗烟绪。dàng yàng xīn hé tòu bì shā,làn màn qīng yáo xǐ yān xù。
桃笙含风生昼凉,匡床高枕游羲皇。táo shēng hán fēng shēng zhòu liáng,kuāng chuáng gāo zhěn yóu xī huáng。
闲看浮云任舒卷,棹歌欲下闻沧浪。xián kàn fú yún rèn shū juǎn,zhào gē yù xià wén cāng làng。

浩歌

戴亨

既不能招手立挽瀛洲来,又不能骑鹤直上蓬山去。jì bù néng zhāo shǒu lì wǎn yíng zhōu lái,yòu bù néng qí hè zhí shàng péng shān qù。
百尺红尘滚滚中,老弱颠连目空顾。bǎi chǐ hóng chén gǔn gǔn zhōng,lǎo ruò diān lián mù kōng gù。
仙乎仙乎尔独远居缥缈之丹邱,琼阶玉宇结为楼,哀乐不闻心不忧。xiān hū xiān hū ěr dú yuǎn jū piāo miǎo zhī dān qiū,qióng jiē yù yǔ jié wèi lóu,āi lè bù wén xīn bù yōu。
呜呼哀乐不闻心不忧,使我盼望生离愁。wū hū āi lè bù wén xīn bù yōu,shǐ wǒ pàn wàng shēng lí chóu。

仲夏科东岩招饮并阅近作

戴亨

山中玄豹深雾藏,化作斑斓云锦张。shān zhōng xuán bào shēn wù cáng,huà zuò bān lán yún jǐn zhāng。
丹穴鸳雏戢修羽,彰身瑞彩呈奇章。dān xué yuān chú jí xiū yǔ,zhāng shēn ruì cǎi chéng qí zhāng。
君秉丰年良玉质,但加追琢成圭璋。jūn bǐng fēng nián liáng yù zhì,dàn jiā zhuī zuó chéng guī zhāng。
爱才慕道及衰朽,为君往往酣华堂。ài cái mù dào jí shuāi xiǔ,wèi jūn wǎng wǎng hān huá táng。
志士立心岂凡近,世间纨裤徒辉煌。zhì shì lì xīn qǐ fán jìn,shì jiān wán kù tú huī huáng。
别来三月功力进,摛词造意皆老苍。bié lái sān yuè gōng lì jìn,chī cí zào yì jiē lǎo cāng。
骐骥旦暮可千里,讵同驽钝羁辕缰。qí jì dàn mù kě qiān lǐ,jù tóng nú dùn jī yuán jiāng。
况有名师廉衣子,随珠卞璧腾祥光。kuàng yǒu míng shī lián yī zi,suí zhū biàn bì téng xiáng guāng。
袖出数篇曾示我,雷电震绕蛟螭翔。xiù chū shù piān céng shì wǒ,léi diàn zhèn rào jiāo chī xiáng。
燃犀照海鬼胆裂,小儒色阻惊且僵。rán xī zhào hǎi guǐ dǎn liè,xiǎo rú sè zǔ jīng qiě jiāng。
轨范当前有如此,亦趋亦步名飞扬。guǐ fàn dāng qián yǒu rú cǐ,yì qū yì bù míng fēi yáng。
千秋大业期不朽,再与李杜争光芒。qiān qiū dà yè qī bù xiǔ,zài yǔ lǐ dù zhēng guāng máng。
余老才尽不足数,但知君家酒瓮香。yú lǎo cái jǐn bù zú shù,dàn zhī jūn jiā jiǔ wèng xiāng。
他山之石不我弃,赏奇痛饮呼大觞。tā shān zhī shí bù wǒ qì,shǎng qí tòng yǐn hū dà shāng。

题教猎小照

戴亨

不愿学迂儒,终岁朱墨涂。bù yuàn xué yū rú,zhōng suì zhū mò tú。
残书不愿腰金紫,蜗角浮名撄祸枢。cán shū bù yuàn yāo jīn zǐ,wō jiǎo fú míng yīng huò shū。
不愿长生学枯槁,不愿选佛髡髭须。bù yuàn zhǎng shēng xué kū gǎo,bù yuàn xuǎn fú kūn zī xū。
爨下无薪盎无米,妻子呻吟愁欲死。cuàn xià wú xīn àng wú mǐ,qī zi shēn yín chóu yù sǐ。
身中无衣囊无钱,壮士低眉无好颜。shēn zhōng wú yī náng wú qián,zhuàng shì dī méi wú hǎo yán。
首阳饿夫何足道,端木货殖称高贤。shǒu yáng è fū hé zú dào,duān mù huò zhí chēng gāo xián。
但能规利博温饱,铸冶洒削人争传。dàn néng guī lì bó wēn bǎo,zhù yě sǎ xuē rén zhēng chuán。
埋照韬精每相抑,英风有时难自戢。mái zhào tāo jīng měi xiāng yì,yīng fēng yǒu shí nán zì jí。
雕鹗横秋厉羽翰,劲气抟空思攫击。diāo è héng qiū lì yǔ hàn,jìn qì tuán kōng sī jué jī。
昔曾写作郊猎图,角弓羽箭神龙驹。xī céng xiě zuò jiāo liè tú,jiǎo gōng yǔ jiàn shén lóng jū。
风沙萧萧原野阔,一日怒杀三封狐。fēng shā xiāo xiāo yuán yě kuò,yī rì nù shā sān fēng hú。
今复绘图坐秋野,丹穴双雏随上下。jīn fù huì tú zuò qiū yě,dān xué shuāng chú suí shàng xià。
秋水为神玉为骨,环立渥洼汗血马。qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ,huán lì wò wā hàn xuè mǎ。
昂首嘶风若待驰,指授射御何潇洒。áng shǒu sī fēng ruò dài chí,zhǐ shòu shè yù hé xiāo sǎ。
王济爱马谢爱山,马有神骏山幽雅。wáng jì ài mǎ xiè ài shān,mǎ yǒu shén jùn shān yōu yǎ。
旷士襟期烈士胸,欲将二子归陶冶。kuàng shì jīn qī liè shì xiōng,yù jiāng èr zi guī táo yě。
莫但拘牵纸上文,坐谈经济成虚假。mò dàn jū qiān zhǐ shàng wén,zuò tán jīng jì chéng xū jiǎ。

题徐文长败荷画轴

戴亨

徐生一生任狂率,泼墨有时恣涂抹。xú shēng yī shēng rèn kuáng lǜ,pō mò yǒu shí zì tú mǒ。
败荷残叶状秋容,挺立泥污伴孤月。bài hé cán yè zhuàng qiū róng,tǐng lì ní wū bàn gū yuè。
老夫见此心感伤,可怜岁晚徒芬芳,荒江零落缠风霜。lǎo fū jiàn cǐ xīn gǎn shāng,kě lián suì wǎn tú fēn fāng,huāng jiāng líng luò chán fēng shuāng。

题王外史昆霞小像

戴亨

黄鹄飞飞薄霄起,健翮徘徊营四海。huáng gǔ fēi fēi báo xiāo qǐ,jiàn hé pái huái yíng sì hǎi。
排风卷雾任翱翔,南北东西无定在。pái fēng juǎn wù rèn áo xiáng,nán běi dōng xī wú dìng zài。
徜徉世外全其天,虞罗至老无患殆。cháng yáng shì wài quán qí tiān,yú luó zhì lǎo wú huàn dài。
长安市上繁华郎,裘马照耀生辉光。zhǎng ān shì shàng fán huá láng,qiú mǎ zhào yào shēng huī guāng。
坎险当前昧不识,欢娱往往潜悲伤。kǎn xiǎn dāng qián mèi bù shí,huān yú wǎng wǎng qián bēi shāng。
兰蕙遭刈岂由人,琬琰器美多自戕。lán huì zāo yì qǐ yóu rén,wǎn yǎn qì měi duō zì qiāng。
簪我切云冠,披我芰荷裳。zān wǒ qiè yún guān,pī wǒ jì hé shang。
朝看钱塘水,暮游荆楚乡。cháo kàn qián táng shuǐ,mù yóu jīng chǔ xiāng。
芒鞋竹杖遍天下,遇君燕市结客场。máng xié zhú zhàng biàn tiān xià,yù jūn yàn shì jié kè chǎng。
高楼沽酒说兴废,阴云倏起天苍茫。gāo lóu gū jiǔ shuō xīng fèi,yīn yún shū qǐ tiān cāng máng。
钱镠霸业今安在,屈原词赋沈沅湘。qián liú bà yè jīn ān zài,qū yuán cí fù shěn yuán xiāng。
黄金台畔骨已朽,荆高击筑空激昂。huáng jīn tái pàn gǔ yǐ xiǔ,jīng gāo jī zhù kōng jī áng。
人世沧桑顷刻耳,吊古悲今动流涕。rén shì cāng sāng qǐng kè ěr,diào gǔ bēi jīn dòng liú tì。
呕吟长短括诗囊,餐霞茹芝随角绮。ǒu yín zhǎng duǎn kuò shī náng,cān xiá rú zhī suí jiǎo qǐ。

题查承斋九石图歌

戴亨

瀚海海涸唯沙砾,地脉钟灵产奇石。hàn hǎi hǎi hé wéi shā lì,dì mài zhōng líng chǎn qí shí。
瑰异堪为席上珍,边人顽劣目不识。guī yì kān wèi xí shàng zhēn,biān rén wán liè mù bù shí。
元戎秉钺如鹰扬,匈奴遁迹宁边疆。yuán róng bǐng yuè rú yīng yáng,xiōng nú dùn jì níng biān jiāng。
功成振旅作台辅,囊橐归束巉岩装。gōng chéng zhèn lǚ zuò tái fǔ,náng tuó guī shù chán yán zhuāng。
巉岩海石来远服,齐州九点俨在目。chán yán hǎi shí lái yuǎn fú,qí zhōu jiǔ diǎn yǎn zài mù。
峰峦突兀生烟云,阴森满室精灵伏。fēng luán tū wù shēng yān yún,yīn sēn mǎn shì jīng líng fú。
令公一朝欲捐馆,九石如闻鬼夜哭。lìng gōng yī cháo yù juān guǎn,jiǔ shí rú wén guǐ yè kū。
旧物飘荡无一存,唯馀此石遗儿孙。jiù wù piāo dàng wú yī cún,wéi yú cǐ shí yí ér sūn。
劫火烧质质不坏,至今光怪淩璜琨。jié huǒ shāo zhì zhì bù huài,zhì jīn guāng guài líng huáng kūn。
传家至宝非丰殖,无用之用唯青白。chuán jiā zhì bǎo fēi fēng zhí,wú yòng zhī yòng wéi qīng bái。
坚金良璧行世间,祸患每为人不测。jiān jīn liáng bì xíng shì jiān,huò huàn měi wèi rén bù cè。
君不见藏金坞,燃脐炬发成焦土。jūn bù jiàn cáng jīn wù,rán qí jù fā chéng jiāo tǔ。
又不见郁林太守贤,至今有石人争传。yòu bù jiàn yù lín tài shǒu xián,zhì jīn yǒu shí rén zhēng chuán。

苦雨行

戴亨

四月五月风怒号,骄阳肆虐田园焦。sì yuè wǔ yuè fēng nù hào,jiāo yáng sì nüè tián yuán jiāo。
放牛悬耒不得种,农家奔诉声呶呶。fàng niú xuán lěi bù dé zhǒng,nóng jiā bēn sù shēng náo náo。
群龙忽驾沧海起,昼夜掀翻坤轴洗。qún lóng hū jià cāng hǎi qǐ,zhòu yè xiān fān kūn zhóu xǐ。
眼前大路成江湖,河决堤崩村落徙。yǎn qián dà lù chéng jiāng hú,hé jué dī bēng cūn luò xǐ。
兆姓披发随洪涛,皇天疾威势方始。zhào xìng pī fā suí hóng tāo,huáng tiān jí wēi shì fāng shǐ。
我幸城居免此厄,昏垫途穷阻行趾。wǒ xìng chéng jū miǎn cǐ è,hūn diàn tú qióng zǔ xíng zhǐ。
惊闻邻屋时崩摧,中夜哀呼声震耳。jīng wén lín wū shí bēng cuī,zhōng yè āi hū shēng zhèn ěr。
披衣走立不能眠,屋漏淋漓遍床几。pī yī zǒu lì bù néng mián,wū lòu lín lí biàn chuáng jǐ。
妇孺饥馁难出谋,沾湿欲炙无乾机。fù rú jī něi nán chū móu,zhān shī yù zhì wú qián jī。
昏昏兀坐仰天愁,掣电惊雷殊未已。hūn hūn wù zuò yǎng tiān chóu,chè diàn jīng léi shū wèi yǐ。
我欲骖神虬乘飞,飂排阊阖陈闵忧。wǒ yù cān shén qiú chéng fēi,liù pái chāng hé chén mǐn yōu。
天高路远无羽翰,耸身奋步行复休,于戏耸身奋步行复休。tiān gāo lù yuǎn wú yǔ hàn,sǒng shēn fèn bù xíng fù xiū,yú xì sǒng shēn fèn bù xíng fù xiū。

张烈女歌

戴亨

古今人物之生,尽仰天地慈,天地亦赖人支持。gǔ jīn rén wù zhī shēng,jǐn yǎng tiān dì cí,tiān dì yì lài rén zhī chí。
男儿百行不能践,纲常往往钟闺帏。nán ér bǎi xíng bù néng jiàn,gāng cháng wǎng wǎng zhōng guī wéi。
闺帏之所钟,难易亦不同。guī wéi zhī suǒ zhōng,nán yì yì bù tóng。
琴瑟既调弦忽断,捐躯殉夫事每见。qín sè jì diào xián hū duàn,juān qū xùn fū shì měi jiàn。
虽云顾义不顾身,犹有恩情中系恋。suī yún gù yì bù gù shēn,yóu yǒu ēn qíng zhōng xì liàn。
岂若亲迎礼将成,合欢顿折孤鸾惊。qǐ ruò qīn yíng lǐ jiāng chéng,hé huān dùn zhé gū luán jīng。
凶问骤至不展转,泰山一掷鸿毛轻。xiōng wèn zhòu zhì bù zhǎn zhuǎn,tài shān yī zhì hóng máo qīng。
夜台不识良人面,安知儿女情缱绻。yè tái bù shí liáng rén miàn,ān zhī ér nǚ qíng qiǎn quǎn。
但奉完璧还乾坤,贞魂岂冀旁人鉴。dàn fèng wán bì hái qián kūn,zhēn hún qǐ jì páng rén jiàn。
同时更有烈妇殷,身殒惨酷人佥闻。tóng shí gèng yǒu liè fù yīn,shēn yǔn cǎn kù rén qiān wén。
奇节真堪作俦匹,精灵携手同芳芬。qí jié zhēn kān zuò chóu pǐ,jīng líng xié shǒu tóng fāng fēn。

博浪行

戴亨

沧海壮士勇无敌,博浪沙中奋狙击。cāng hǎi zhuàng shì yǒng wú dí,bó làng shā zhōng fèn jū jī。
一声霹雳从天来,独夫仓皇丧魂魄。yī shēng pī lì cóng tiān lái,dú fū cāng huáng sàng hún pò。
海内英雄尽惊起,黄石老人心不喜。hǎi nèi yīng xióng jǐn jīng qǐ,huáng shí lǎo rén xīn bù xǐ。
涵养新朝佐命才,圮上从容教纳履。hán yǎng xīn cháo zuǒ mìng cái,pǐ shàng cóng róng jiào nà lǚ。
大人举事应天人,堂堂吊伐光乾坤。dà rén jǔ shì yīng tiān rén,táng táng diào fá guāng qián kūn。
尚父渭阳且屠钓,阿衡莘野潜耕耘。shàng fù wèi yáng qiě tú diào,ā héng shēn yě qián gēng yún。
诸离盗贼偶然中,荆高效之空杀身。zhū lí dào zéi ǒu rán zhōng,jīng gāo xiào zhī kōng shā shēn。
黄石黄石知是谁,令我再拜思丰仪。huáng shí huáng shí zhī shì shuí,lìng wǒ zài bài sī fēng yí。

沙邱行

戴亨

荆卿匕首失便利,博浪挥椎复空计。jīng qīng bǐ shǒu shī biàn lì,bó làng huī chuí fù kōng jì。
脱死游魂虐愈张,茫茫莫测穹苍意。tuō sǐ yóu hún nüè yù zhāng,máng máng mò cè qióng cāng yì。
惨酷身兼桀纣行,求仙沧海希长生。cǎn kù shēn jiān jié zhòu xíng,qiú xiān cāng hǎi xī zhǎng shēng。
肘腋大憝昧不察,书儒何罪遭焚坑。zhǒu yè dà duì mèi bù chá,shū rú hé zuì zāo fén kēng。
悯怓不受扶苏谏,天夺其聪机兆见。mǐn náo bù shòu fú sū jiàn,tiān duó qí cōng jī zhào jiàn。
一朝鲍臭走沙邱,矫诏杀兄胡亥篡。yī cháo bào chòu zǒu shā qiū,jiǎo zhào shā xiōng hú hài cuàn。
积恶盈辜祚乃终,斩蛇狐啸兴群雄。jī è yíng gū zuò nǎi zhōng,zhǎn shé hú xiào xīng qún xióng。
族先自赤身授首,子婴馀孽收重瞳。zú xiān zì chì shēn shòu shǒu,zi yīng yú niè shōu zhòng tóng。
假使当时刺击死,九有神器归贤子。jiǎ shǐ dāng shí cì jī sǐ,jiǔ yǒu shén qì guī xián zi。
干蛊反正迓神庥,天报奇凶岂若此。gàn gǔ fǎn zhèng yà shén xiū,tiān bào qí xiōng qǐ ruò cǐ。

陇上行

戴亨

沙邱载臭祖龙死,二世流毒势方始。shā qiū zài chòu zǔ lóng sǐ,èr shì liú dú shì fāng shǐ。
谁知陇上有英雄,狐啸一声鸿鹄起。shuí zhī lǒng shàng yǒu yīng xióng,hú xiào yī shēng hóng gǔ qǐ。
男儿决志四海惊,水深火热援群生。nán ér jué zhì sì hǎi jīng,shuǐ shēn huǒ rè yuán qún shēng。
指挥大权能自握,诸侯听命皆蛇行。zhǐ huī dà quán néng zì wò,zhū hóu tīng mìng jiē shé xíng。
揭竿倡义真豪杰,一夫首难强秦灭。jiē gān chàng yì zhēn háo jié,yī fū shǒu nán qiáng qín miè。
奈何成败论前贤,吊伐唯称高祖烈。nài hé chéng bài lùn qián xián,diào fá wéi chēng gāo zǔ liè。

黄叶歌

戴亨

严霜凛冽天泬漻,调调刁刁风怒号。yán shuāng lǐn liè tiān jué liáo,diào diào diāo diāo fēng nù hào。
感兹黄叶歌且谣,黄叶未黄重阴交。gǎn zī huáng yè gē qiě yáo,huáng yè wèi huáng zhòng yīn jiāo。
脱离根株随所遭,黄叶欲下风欲高。tuō lí gēn zhū suí suǒ zāo,huáng yè yù xià fēng yù gāo。
旋看坠地旋青霄,风叶相激声萧骚。xuán kàn zhuì dì xuán qīng xiāo,fēng yè xiāng jī shēng xiāo sāo。
此时孤客正寂寥,四海无著东西飘,怀乡倍觉关山遥。cǐ shí gū kè zhèng jì liáo,sì hǎi wú zhù dōng xī piāo,huái xiāng bèi jué guān shān yáo。

题佟钟山先生画松

戴亨

吾闻黄山之松天下奇,奇物自荷神扶持。wú wén huáng shān zhī sōng tiān xià qí,qí wù zì hé shén fú chí。
夭矫轮囷岂臃肿,梁栋不用谁残摧。yāo jiǎo lún qūn qǐ yōng zhǒng,liáng dòng bù yòng shuí cán cuī。
深山邃谷自千古,唯与猿猴鹤鹿相攀跻。shēn shān suì gǔ zì qiān gǔ,wéi yǔ yuán hóu hè lù xiāng pān jī。
画师如林苦未见,濡毫惨淡空迟疑。huà shī rú lín kǔ wèi jiàn,rú háo cǎn dàn kōng chí yí。
佟翁健笔古莫比,泼墨淋漓为我拟。tóng wēng jiàn bǐ gǔ mò bǐ,pō mò lín lí wèi wǒ nǐ。
梦中开口群龙趋,幻作精灵出肘底。mèng zhōng kāi kǒu qún lóng qū,huàn zuò jīng líng chū zhǒu dǐ。
阴森鳞鬣蟠樛枝,半似飞腾半枯死。yīn sēn lín liè pán jiū zhī,bàn shì fēi téng bàn kū sǐ。
松根抱石石倔强,石势欺松松谲诡。sōng gēn bào shí shí jué qiáng,shí shì qī sōng sōng jué guǐ。
松石相争不相让,雄挐怒攫来撑牴。sōng shí xiāng zhēng bù xiāng ràng,xióng ná nù jué lái chēng dǐ。
离奇迥出永嘉僧,健挺空传毕庶子。lí qí jiǒng chū yǒng jiā sēng,jiàn tǐng kōng chuán bì shù zi。
茆堂展挂心神开,苍涛声逐清飙来。máo táng zhǎn guà xīn shén kāi,cāng tāo shēng zhú qīng biāo lái。
惝恍如申夜义臂,杈枒空际排云雷。chǎng huǎng rú shēn yè yì bì,chā yā kōng jì pái yún léi。
又疑老怪潜身骸,遂令晴昼生阴霾。yòu yí lǎo guài qián shēn hái,suì lìng qíng zhòu shēng yīn mái。
昨日庭前风雨作,苍茫满壁流烟雾。zuó rì tíng qián fēng yǔ zuò,cāng máng mǎn bì liú yān wù。
呼童收卷复缄藏,恐化神龙向空去。hū tóng shōu juǎn fù jiān cáng,kǒng huà shén lóng xiàng kōng qù。

题扁舟归钓图

戴亨

丈夫及壮当封侯,峥嵘气概淩九州。zhàng fū jí zhuàng dāng fēng hóu,zhēng róng qì gài líng jiǔ zhōu。
所如龃龉不称意,飘然一笑回扁舟。suǒ rú jǔ yǔ bù chēng yì,piāo rán yī xiào huí biǎn zhōu。
扁舟垂钓锦江涘,万树梅花香国里。biǎn zhōu chuí diào jǐn jiāng sì,wàn shù méi huā xiāng guó lǐ。
日落收纶每得鱼,烹鱼开酿亲芳菲。rì luò shōu lún měi dé yú,pēng yú kāi niàng qīn fāng fēi。
掀髯起舞仰天歌,解曲娥眉弹绿绮。xiān rán qǐ wǔ yǎng tiān gē,jiě qū é méi dàn lǜ qǐ。
一阕关山月渐高,少年呜咽伤流水。yī què guān shān yuè jiàn gāo,shǎo nián wū yàn shāng liú shuǐ。
流水滔滔去不归,韶华荏苒苍须眉。liú shuǐ tāo tāo qù bù guī,sháo huá rěn rǎn cāng xū méi。
绝足名驹志莫展,纯钩黯惨无精辉。jué zú míng jū zhì mò zhǎn,chún gōu àn cǎn wú jīng huī。
何如饮醇醪嗜甘肥,且歌且醉玉山颓。hé rú yǐn chún láo shì gān féi,qiě gē qiě zuì yù shān tuí。
美人如花拂枕簟,绣帏香暖留春迟。měi rén rú huā fú zhěn diàn,xiù wéi xiāng nuǎn liú chūn chí。
男儿读书万卷终,无用耽酒好色谁。nán ér dú shū wàn juǎn zhōng,wú yòng dān jiǔ hǎo sè shuí。
云非我亦长安老羁魄,茫茫四海身无托。yún fēi wǒ yì zhǎng ān lǎo jī pò,máng máng sì hǎi shēn wú tuō。
览兹图画动遐思,羡尔浮家祛世缚。lǎn zī tú huà dòng xiá sī,xiàn ěr fú jiā qū shì fù。

题猛虎惊群图

戴亨

君不见辽东东北数千里,连峰叠嶂烟云紫。jūn bù jiàn liáo dōng dōng běi shù qiān lǐ,lián fēng dié zhàng yān yún zǐ。
中产苜蓿丰且肥,春夏青葱冬不死。zhōng chǎn mù xu fēng qiě féi,chūn xià qīng cōng dōng bù sǐ。
夷王牧马任胡儿,毛色缤纷散锦绮。yí wáng mù mǎ rèn hú ér,máo sè bīn fēn sàn jǐn qǐ。
填沟委壑自为群,牝牡骊黄难数纪。tián gōu wěi hè zì wèi qún,pìn mǔ lí huáng nán shù jì。
扬蹄翘尾嬉天和,雪落冰飞朔风起。yáng tí qiào wěi xī tiān hé,xuě luò bīng fēi shuò fēng qǐ。
朔风萧萧胡地寒,草枯木槁徒荒原。shuò fēng xiāo xiāo hú dì hán,cǎo kū mù gǎo tú huāng yuán。
饥兽纷驰肆攫猎,虓虎震吼声摇山。jī shòu fēn chí sì jué liè,xiāo hǔ zhèn hǒu shēng yáo shān。
万马詟伏缩如猬,凶挐猛噬充贪残。wàn mǎ zhé fú suō rú wèi,xiōng ná měng shì chōng tān cán。
群兽因之尽馀肉,岂解驽骏分憎怜。qún shòu yīn zhī jǐn yú ròu,qǐ jiě nú jùn fēn zēng lián。
九方皋徐无鬼相,马真能入骨髓此。jiǔ fāng gāo xú wú guǐ xiāng,mǎ zhēn néng rù gǔ suǐ cǐ。
中岂无超群绝足,材埋没荒原杂泥。zhōng qǐ wú chāo qún jué zú,cái mái méi huāng yuán zá ní。
滓纵教履尾幸全生,谁解惊奇献燕市。zǐ zòng jiào lǚ wěi xìng quán shēng,shuí jiě jīng qí xiàn yàn shì。
吾闻道逢老骥脱盐车,仰天嘶沫感知己。wú wén dào féng lǎo jì tuō yán chē,yǎng tiān sī mò gǎn zhī jǐ。
世间伯乐不长生,龙媒困顿应如此。shì jiān bó lè bù zhǎng shēng,lóng méi kùn dùn yīng rú cǐ。

早春行

戴亨

歌早春,歌思窈。gē zǎo chūn,gē sī yǎo。
春光可怜亦可伤,词兼哀乐情颠倒。chūn guāng kě lián yì kě shāng,cí jiān āi lè qíng diān dào。
春过已是二月中,却忆初春春日好。chūn guò yǐ shì èr yuè zhōng,què yì chū chūn chūn rì hǎo。
此时君相正调元,恩及孩虫答苍昊。cǐ shí jūn xiāng zhèng diào yuán,ēn jí hái chóng dá cāng hào。
繄余野老复何知,但解扶筇事幽讨。yī yú yě lǎo fù hé zhī,dàn jiě fú qióng shì yōu tǎo。
寒风冰雪尚盈途,柳色莺声亦杳缈。hán fēng bīng xuě shàng yíng tú,liǔ sè yīng shēng yì yǎo miǎo。
几点梅花天地心,生机勃勃萌芳草。jǐ diǎn méi huā tiān dì xīn,shēng jī bó bó méng fāng cǎo。
万类将随大化春,吾辈因之畅怀抱。wàn lèi jiāng suí dà huà chūn,wú bèi yīn zhī chàng huái bào。
欢乐情正酣,忧心忽悄悄。huān lè qíng zhèng hān,yōu xīn hū qiāo qiāo。
高谈四座罗佳宾,众中未有余年老。gāo tán sì zuò luó jiā bīn,zhòng zhōng wèi yǒu yú nián lǎo。
回首韶华骨暗惊,旧事蹉跎岂堪道。huí shǒu sháo huá gǔ àn jīng,jiù shì cuō tuó qǐ kān dào。
寄语吾徒少壮人,修名建立应须蚤。jì yǔ wú tú shǎo zhuàng rén,xiū míng jiàn lì yīng xū zǎo。
君不见新杨柳,几日秋风倏枯朽。jūn bù jiàn xīn yáng liǔ,jǐ rì qiū fēng shū kū xiǔ。

觉罗八姑贞孝诗

戴亨

吾尝披卷读蒙庄,天有所全形可忘。wú cháng pī juǎn dú méng zhuāng,tiān yǒu suǒ quán xíng kě wàng。
至人委体若遗土,菁华内运神明昌。zhì rén wěi tǐ ruò yí tǔ,jīng huá nèi yùn shén míng chāng。
相刃相斗万感集,官骸虽具中先戕。xiāng rèn xiāng dòu wàn gǎn jí,guān hái suī jù zhōng xiān qiāng。
谁能外形笃至性,祓濯灵府生辉光。shuí néng wài xíng dǔ zhì xìng,fú zhuó líng fǔ shēng huī guāng。
觉罗有八姑,派系出天潢。jué luó yǒu bā gū,pài xì chū tiān huáng。
父为大宗伯,兄秉节钺膺封疆。fù wèi dà zōng bó,xiōng bǐng jié yuè yīng fēng jiāng。
姑生幼伤背,天欲厄之人则强。gū shēng yòu shāng bèi,tiān yù è zhī rén zé qiáng。
世人重貌不重德,恶能低头宛颈希颉颃。shì rén zhòng mào bù zhòng dé,è néng dī tóu wǎn jǐng xī jié háng。
兰蕙甘心在幽谷,不与凡卉同芬芳。lán huì gān xīn zài yōu gǔ,bù yǔ fán huì tóng fēn fāng。
瞻依怙恃永朝夕,天伦无忝乐且康。zhān yī hù shì yǒng cháo xī,tiān lún wú tiǎn lè qiě kāng。
研经练史发精蕴,陈椒谢絮殊虚张。yán jīng liàn shǐ fā jīng yùn,chén jiāo xiè xù shū xū zhāng。
冰作肝肠玉作骨,贤媛自古谁能方。bīng zuò gān cháng yù zuò gǔ,xián yuàn zì gǔ shuí néng fāng。
安得长留此姑作轨范,尽化天下闺阁咸端庄。ān dé zhǎng liú cǐ gū zuò guǐ fàn,jǐn huà tiān xià guī gé xián duān zhuāng。
奈何维皇不佑善,年未三十旋中殇。nài hé wéi huáng bù yòu shàn,nián wèi sān shí xuán zhōng shāng。
慈闱白发呼孝女,兄亦蹀躞悲雁行。cí wéi bái fā hū xiào nǚ,xiōng yì dié xiè bēi yàn xíng。
残编摭拾在人口,将与日月争辉煌。cán biān zhí shí zài rén kǒu,jiāng yǔ rì yuè zhēng huī huáng。
八十六则圣贤髓,熊熊瑞焰腾篇章。bā shí liù zé shèng xián suǐ,xióng xióng ruì yàn téng piān zhāng。
男儿读书万卷骋才骏,几人肯搆颜曾堂。nán ér dú shū wàn juǎn chěng cái jùn,jǐ rén kěn gòu yán céng táng。
见此?眙应阻丧,抚躬翻觉形摧藏。jiàn cǐ?yí yīng zǔ sàng,fǔ gōng fān jué xíng cuī cáng。
吁嗟嘻,我亦具此堂堂七尺之丰仪,嗜古岂屑矜文词。xū jiē xī,wǒ yì jù cǐ táng táng qī chǐ zhī fēng yí,shì gǔ qǐ xiè jīn wén cí。
即今因循忽衰老,不觉汗下惭须眉。jí jīn yīn xún hū shuāi lǎo,bù jué hàn xià cán xū méi。
熏沐反覆还自叹,纵能愤激时亦迟。xūn mù fǎn fù hái zì tàn,zòng néng fèn jī shí yì chí。
我朝德化如关睢,公族公姓多歧嶷。wǒ cháo dé huà rú guān suī,gōng zú gōng xìng duō qí yí。
讵意残驱弱质一女子,姱修直与名儒齐。jù yì cán qū ruò zhì yī nǚ zi,kuā xiū zhí yǔ míng rú qí。
支离疏,申徒嘉,古人立说非吾欺。zhī lí shū,shēn tú jiā,gǔ rén lì shuō fēi wú qī。
天全真觉形可遗,于戏天全真觉形可遗,高山仰止穷攀跻。tiān quán zhēn jué xíng kě yí,yú xì tiān quán zhēn jué xíng kě yí,gāo shān yǎng zhǐ qióng pān jī。

题聂松厓印谱

戴亨

君不能身佩长剑趋明光,又不能手提孟劳开八荒。jūn bù néng shēn pèi zhǎng jiàn qū míng guāng,yòu bù néng shǒu tí mèng láo kāi bā huāng。
郁郁蓬荜不得志,慨然嗜古穷轩苍。yù yù péng bì bù dé zhì,kǎi rán shì gǔ qióng xuān cāng。
一艺精专可千古,何须奔走荣名场。yī yì jīng zhuān kě qiān gǔ,hé xū bēn zǒu róng míng chǎng。
但持昆吾五寸铁,直探隆古龟龙穴。dàn chí kūn wú wǔ cùn tiě,zhí tàn lóng gǔ guī lóng xué。
阴晴寒暑四十年,心摹手拟精神结。yīn qíng hán shǔ sì shí nián,xīn mó shǒu nǐ jīng shén jié。
天不雨金鬼夜哭,魂招斯籀来奔谒。tiān bù yǔ jīn guǐ yè kū,hún zhāo sī zhòu lái bēn yè。
长安文苑多英奇,挥毫洒墨咸繇□。zhǎng ān wén yuàn duō yīng qí,huī háo sǎ mò xián yáo。
偶得邀君为篆刻,便觉名姓生光辉。ǒu dé yāo jūn wèi zhuàn kè,biàn jué míng xìng shēng guāng huī。
陋我逢君苦不早,晤言欢若平生好。lòu wǒ féng jūn kǔ bù zǎo,wù yán huān ruò píng shēng hǎo。
为我购石镌数方,但觉鸿黄气邃窈。wèi wǒ gòu shí juān shù fāng,dàn jué hóng huáng qì suì yǎo。
印谱传为希世珍,谱中人识辽东老。yìn pǔ chuán wèi xī shì zhēn,pǔ zhōng rén shí liáo dōng lǎo。
文三桥,何雪渔,高名已并前贤驱。wén sān qiáo,hé xuě yú,gāo míng yǐ bìng qián xián qū。
劝君怀宝且归去,烟霞啸傲栖蓬庐。quàn jūn huái bǎo qiě guī qù,yān xiá xiào ào qī péng lú。
蓬庐之乐乐莫比,琬琰休向街头市。péng lú zhī lè lè mò bǐ,wǎn yǎn xiū xiàng jiē tóu shì。
君谓绝技可赢饶,千里辞家客燕邸。jūn wèi jué jì kě yíng ráo,qiān lǐ cí jiā kè yàn dǐ。
时方重利较锱铢,真赏于今竟谁是。shí fāng zhòng lì jiào zī zhū,zhēn shǎng yú jīn jìng shuí shì。
况君负郭有良田,丰歉不至啼妻子。kuàng jūn fù guō yǒu liáng tián,fēng qiàn bù zhì tí qī zi。
劝君早赋归去来,我实饥寒不得已。quàn jūn zǎo fù guī qù lái,wǒ shí jī hán bù dé yǐ。