古诗词

戴璐

恭题理斋年伯爱吟草

戴璐

青门曾忆送凫飞,辽海虚归丁令威。qīng mén céng yì sòng fú fēi,liáo hǎi xū guī dīng lìng wēi。
忠节循良真合传,完人千古似公稀。zhōng jié xún liáng zhēn hé chuán,wán rén qiān gǔ shì gōng xī。

恭题理斋年伯爱吟草

戴璐

益州早见梦三刀,转粟青天绩最高。yì zhōu zǎo jiàn mèng sān dāo,zhuǎn sù qīng tiān jì zuì gāo。
家世开平期不负,果然碧血洒征袍。jiā shì kāi píng qī bù fù,guǒ rán bì xuè sǎ zhēng páo。

恭题理斋年伯爱吟草

戴璐

马革平生志已偿,招魂何路向蛮方。mǎ gé píng shēng zhì yǐ cháng,zhāo hún hé lù xiàng mán fāng。
桐乡父老还流涕,岁岁传芭酹桂浆。tóng xiāng fù lǎo hái liú tì,suì suì chuán bā lèi guì jiāng。

恭题理斋年伯爱吟草

戴璐

恩荣褒恤慰忠魂,有子长怀手泽存。ēn róng bāo xù wèi zhōng hún,yǒu zi zhǎng huái shǒu zé cún。
上谷鸣琴稀吏牍,摩娑残帙几声吞。shàng gǔ míng qín xī lì dú,mó suō cán zhì jǐ shēng tūn。