古诗词

谢䑳

山海关道中

谢䑳

驱马走边州,苍茫万里秋。qū mǎ zǒu biān zhōu,cāng máng wàn lǐ qiū。
高山横塞出,巨海抱天流。gāo shān héng sāi chū,jù hǎi bào tiān liú。
风卷黄沙怒,霜飞白日愁。fēng juǎn huáng shā nù,shuāng fēi bái rì chóu。
辽歌听未断,角吹起关楼。liáo gē tīng wèi duàn,jiǎo chuī qǐ guān lóu。

浦丈情田垂示忆昔长句次韵以广其意

谢䑳

岩客曾传几卷诗,仙人遗迹无须疑。yán kè céng chuán jǐ juǎn shī,xiān rén yí jì wú xū yí。
我亦飘然携一剑,足踏浮云任所之。wǒ yì piāo rán xié yī jiàn,zú tà fú yún rèn suǒ zhī。
忽见青山垂叠起,仙乡寻得方忻喜。hū jiàn qīng shān chuí dié qǐ,xiān xiāng xún dé fāng xīn xǐ。
山鸟山花多有情,影落山溪荡春水。shān niǎo shān huā duō yǒu qíng,yǐng luò shān xī dàng chūn shuǐ。
又被天风吹我游,浮空万里同虚舟。yòu bèi tiān fēng chuī wǒ yóu,fú kōng wàn lǐ tóng xū zhōu。
为爱华胥云五色,拨云落向红尘留。wèi ài huá xū yún wǔ sè,bō yún luò xiàng hóng chén liú。
行歌偶得走盘珠,音响何如于蔿于。xíng gē ǒu dé zǒu pán zhū,yīn xiǎng hé rú yú wěi yú。
贤人之言亦圆美,离离光彩生金枢。xián rén zhī yán yì yuán měi,lí lí guāng cǎi shēng jīn shū。
独羡先生求绝境,心随月上中峰顶。dú xiàn xiān shēng qiú jué jìng,xīn suí yuè shàng zhōng fēng dǐng。
阔宕胸怀似太湖,汪洋三万六千顷。kuò dàng xiōng huái shì tài hú,wāng yáng sān wàn liù qiān qǐng。
上下茫茫数千载,若个骚人为主宰。shàng xià máng máng shù qiān zài,ruò gè sāo rén wèi zhǔ zǎi。
气涌黄河天际来,飞送云帆过沧海。qì yǒng huáng hé tiān jì lái,fēi sòng yún fān guò cāng hǎi。
有时剖玉登昆冈,餐霞吸露分阴阳。yǒu shí pōu yù dēng kūn gāng,cān xiá xī lù fēn yīn yáng。
团结精神蕴奇妙,中情外貌俱堂堂。tuán jié jīng shén yùn qí miào,zhōng qíng wài mào jù táng táng。
手集蓉裳弃轩盖,嚣埃脱尽神冲泰。shǒu jí róng shang qì xuān gài,xiāo āi tuō jǐn shén chōng tài。
江表间居岁月多,常从南郭论天籁。jiāng biǎo jiān jū suì yuè duō,cháng cóng nán guō lùn tiān lài。
现出神通非一臂,夺取天工真不易。xiàn chū shén tōng fēi yī bì,duó qǔ tiān gōng zhēn bù yì。
刻镂陶埏得自然,卷舒离合凭元气。kè lòu táo shān dé zì rán,juǎn shū lí hé píng yuán qì。
变化图南今古少,井月光微瓮天小。biàn huà tú nán jīn gǔ shǎo,jǐng yuè guāng wēi wèng tiān xiǎo。
读公议论见根源,岂必无言能悟道。dú gōng yì lùn jiàn gēn yuán,qǐ bì wú yán néng wù dào。
当前一柱擎南天,日与万象争鲜妍。dāng qián yī zhù qíng nán tiān,rì yǔ wàn xiàng zhēng xiān yán。
不向丹炉看九转,逍遥还作诗中仙。bù xiàng dān lú kàn jiǔ zhuǎn,xiāo yáo hái zuò shī zhōng xiān。