古诗词

魏际瑞

闽幕送友人北归

魏际瑞

元子威名重,奇章礼数宽。yuán zi wēi míng zhòng,qí zhāng lǐ shù kuān。
参军能喜怒,书记尚平安。cān jūn néng xǐ nù,shū jì shàng píng ān。
北极由来远,东风分外寒。běi jí yóu lái yuǎn,dōng fēng fēn wài hán。
好花零落尽,醒眼不堪看。hǎo huā líng luò jǐn,xǐng yǎn bù kān kàn。

庚子仲夏送季弟之广

魏际瑞

荔枝今已过,何事欲南游。lì zhī jīn yǐ guò,hé shì yù nán yóu。
雨落百城暗,寒生六月秋。yǔ luò bǎi chéng àn,hán shēng liù yuè qiū。
世宁多赵尉,秦尚有穰侯。shì níng duō zhào wèi,qín shàng yǒu ráng hóu。
客子幸无恙,归来看蒯缑。kè zi xìng wú yàng,guī lái kàn kuǎi gōu。

送邹坤初归山东

魏际瑞

超然台上客,九月客燕台。chāo rán tái shàng kè,jiǔ yuè kè yàn tái。
白玉何为者,黄金道可哀。bái yù hé wèi zhě,huáng jīn dào kě āi。
风尘沧海尽,烟树穆陵开。fēng chén cāng hǎi jǐn,yān shù mù líng kāi。
为约今归去,明年还更来。wèi yuē jīn guī qù,míng nián hái gèng lái。

题张穆画鹰

魏际瑞

为见宣和笔,因怀子美诗。wèi jiàn xuān hé bǐ,yīn huái zi měi shī。
英雄今属汝,神骏想当时。yīng xióng jīn shǔ rǔ,shén jùn xiǎng dāng shí。
枯树风霜饱,平原雉兔肥。kū shù fēng shuāng bǎo,píng yuán zhì tù féi。
画中犹矫顾,不肯立垂枝。huà zhōng yóu jiǎo gù,bù kěn lì chuí zhī。

幕中春日

魏际瑞

细柳春高苑树低,军门无事日长时。xì liǔ chūn gāo yuàn shù dī,jūn mén wú shì rì zhǎng shí。
风吹桃李沾裘带,影动旌旄落砚池。fēng chuī táo lǐ zhān qiú dài,yǐng dòng jīng máo luò yàn chí。
别有参军能说剑,何人退贼解题诗。bié yǒu cān jūn néng shuō jiàn,hé rén tuì zéi jiě tí shī。
唐朝杜牧明徐渭,文采风流洵可儿。táng cháo dù mù míng xú wèi,wén cǎi fēng liú xún kě ér。

禾上山庄

魏际瑞

松萝水竹石经门,山纪人居别一村。sōng luó shuǐ zhú shí jīng mén,shān jì rén jū bié yī cūn。
木道参差骑涧过,水舂清劲隔林闻。mù dào cān chà qí jiàn guò,shuǐ chōng qīng jìn gé lín wén。
尧无帝力余耕凿,秦有逃民自子孙。yáo wú dì lì yú gēng záo,qín yǒu táo mín zì zi sūn。
戈甲纷纷满天地,我来应愧德璋文。gē jiǎ fēn fēn mǎn tiān dì,wǒ lái yīng kuì dé zhāng wén。

沔县诸葛公庙

魏际瑞

沔水东流日向西,武侯祠庙背江湄。miǎn shuǐ dōng liú rì xiàng xī,wǔ hóu cí miào bèi jiāng méi。
鞠躬有象真王佐,宁静如神实帝师。jū gōng yǒu xiàng zhēn wáng zuǒ,níng jìng rú shén shí dì shī。
且受书生今一拜,不嫌名士古相知。qiě shòu shū shēng jīn yī bài,bù xián míng shì gǔ xiāng zhī。
请看一统华夷日,可似三分汉贼时。qǐng kàn yī tǒng huá yí rì,kě shì sān fēn hàn zéi shí。

金山

魏际瑞

大江东下海门宽,万里奔流激箭端。dà jiāng dōng xià hǎi mén kuān,wàn lǐ bēn liú jī jiàn duān。
不信山从水底出,却忘身在画中看。bù xìn shān cóng shuǐ dǐ chū,què wàng shēn zài huà zhōng kàn。
龙窝镫火千株动,蜃气楼台一点寒。lóng wō dèng huǒ qiān zhū dòng,shèn qì lóu tái yī diǎn hán。
谁道风波不可涉,风波危处却平安。shuí dào fēng bō bù kě shè,fēng bō wēi chù què píng ān。

江头别

魏际瑞

白石山过紫石山,鸬鹚滩下鲤鱼滩。bái shí shān guò zǐ shí shān,lú cí tān xià lǐ yú tān。
山山远近滩滩急,游了南行何日还。shān shān yuǎn jìn tān tān jí,yóu le nán xíng hé rì hái。

秋风豪士歌

魏际瑞

秋风一夜秋空发,星斗无声山欲拔。qiū fēng yī yè qiū kōng fā,xīng dòu wú shēng shān yù bá。
何人对此独欣然,一啸风前动眉发。hé rén duì cǐ dú xīn rán,yī xiào fēng qián dòng méi fā。
古来豪士心不平,声名为重身家轻。gǔ lái háo shì xīn bù píng,shēng míng wèi zhòng shēn jiā qīng。
十年磨剑光铓动,万里从军意气生。shí nián mó jiàn guāng máng dòng,wàn lǐ cóng jūn yì qì shēng。
斗酒青天夜击铁,天涯大地同明月。dòu jiǔ qīng tiān yè jī tiě,tiān yá dà dì tóng míng yuè。
丈夫得意死单于,安能荣辱分胡越。zhàng fū dé yì sǐ dān yú,ān néng róng rǔ fēn hú yuè。
君不见赵有平原魏信陵,东西南北皆闻名。jūn bù jiàn zhào yǒu píng yuán wèi xìn líng,dōng xī nán běi jiē wén míng。
蛾眉骏骨尽乐事,岂论成城与倾城。é méi jùn gǔ jǐn lè shì,qǐ lùn chéng chéng yǔ qīng chéng。

诸葛公墓

魏际瑞

定军山下柏蒙茸,旷古精诚在此中。dìng jūn shān xià bǎi méng rōng,kuàng gǔ jīng chéng zài cǐ zhōng。
三尺孤坟犹汉土,一生心事毕秋风。sān chǐ gū fén yóu hàn tǔ,yī shēng xīn shì bì qiū fēng。
孙曹未灭成何世,天地无知丧此公。sūn cáo wèi miè chéng hé shì,tiān dì wú zhī sàng cǐ gōng。
千载伤情惟杜宇,年年啼血树头红。qiān zài shāng qíng wéi dù yǔ,nián nián tí xuè shù tóu hóng。