古诗词

魏定一

安定感秋

魏定一

三峰天外落,岚翠压孤城。sān fēng tiān wài luò,lán cuì yā gū chéng。
月出山头小,泉飞屋角鸣。yuè chū shān tóu xiǎo,quán fēi wū jiǎo míng。
公庭爱鸟迹,客枕厌虫声。gōng tíng ài niǎo jì,kè zhěn yàn chóng shēng。
一夜西风起,无眠白发生。yī yè xī fēng qǐ,wú mián bái fā shēng。

更号也野题句

魏定一

山水园林寄此身,闲人号野慕前人。shān shuǐ yuán lín jì cǐ shēn,xián rén hào yě mù qián rén。
钓鱼竿外殊无事,种树书中别有春。diào yú gān wài shū wú shì,zhǒng shù shū zhōng bié yǒu chūn。
松径竹溪安用画,牧童田父可相亲。sōng jìng zhú xī ān yòng huà,mù tóng tián fù kě xiāng qīn。
良朋漫索诗文稿,未许浮名易性真。liáng péng màn suǒ shī wén gǎo,wèi xǔ fú míng yì xìng zhēn。