古诗词

魏锡曾

瑞安道中

魏锡曾

山椒聊税驾,竟日雾迷漫。shān jiāo liáo shuì jià,jìng rì wù mí màn。
我有穷途哭,人嗟行路难。wǒ yǒu qióng tú kū,rén jiē xíng lù nán。
叱牛怜子母,对竹觊平安。chì niú lián zi mǔ,duì zhú jì píng ān。
苦羡庞眉叟,茅檐春酒欢。kǔ xiàn páng méi sǒu,máo yán chūn jiǔ huān。

再叠韵呈季贶

魏锡曾

独立谁胜众嫭哗,壁弓真已动杯蛇。dú lì shuí shèng zhòng hù huā,bì gōng zhēn yǐ dòng bēi shé。
梦中识路一知己,海内藏书凡几家。mèng zhōng shí lù yī zhī jǐ,hǎi nèi cáng shū fán jǐ jiā。
岂有恩仇连将相,苦教门第占清华。qǐ yǒu ēn chóu lián jiāng xiāng,kǔ jiào mén dì zhàn qīng huá。
多君豪气犹畴昔,不似寒林瑟缩鸦。duō jūn háo qì yóu chóu xī,bù shì hán lín sè suō yā。

再叠韵呈季贶

魏锡曾

鸣玉犹增坛坫哗,哲人处世玩龙蛇。míng yù yóu zēng tán diàn huā,zhé rén chù shì wán lóng shé。
顾厨俊及兹多口,粤宋燕秦岂一家。gù chú jùn jí zī duō kǒu,yuè sòng yàn qín qǐ yī jiā。
党籍无碑刊茂叔,琅嬛有地辟张华。dǎng jí wú bēi kān mào shū,láng huán yǒu dì pì zhāng huá。
劝君勤校五千卷,遮莫秋林噪鹊鸦。quàn jūn qín xiào wǔ qiān juǎn,zhē mò qiū lín zào què yā。

弃妇吟

魏锡曾

女子惮远适,临别常依依。nǚ zi dàn yuǎn shì,lín bié cháng yī yī。
忆昔妾来此,掩泪牵母衣。yì xī qiè lái cǐ,yǎn lèi qiān mǔ yī。
朝别父与母,夕见姑与舅。cháo bié fù yǔ mǔ,xī jiàn gū yǔ jiù。
区区一寸心,生死为君妇。qū qū yī cùn xīn,shēng sǐ wèi jūn fù。
采桑起执筐,洗手归作羹。cǎi sāng qǐ zhí kuāng,xǐ shǒu guī zuò gēng。
三岁靡室劳,归宁且未遑。sān suì mí shì láo,guī níng qiě wèi huáng。
归宁且未遑,嗣君适远道。guī níng qiě wèi huáng,sì jūn shì yuǎn dào。
晨昏贱妾侍,颇谓妇窈窕。chén hūn jiàn qiè shì,pǒ wèi fù yǎo tiǎo。
吁嗟泰山阿,长松萦女萝。xū jiē tài shān ā,zhǎng sōng yíng nǚ luó。
吁嗟彼何人,中乃施斧柯。xū jiē bǐ hé rén,zhōng nǎi shī fǔ kē。
东家有贤女,鸳鸯新结侣。dōng jiā yǒu xián nǚ,yuān yāng xīn jié lǚ。
人生实有命,伤余何妒女。rén shēng shí yǒu mìng,shāng yú hé dù nǚ。
木落无还枝,妇弃无还期。mù luò wú hái zhī,fù qì wú hái qī。
但祝舅姑寿,妾请从此辞。dàn zhù jiù gū shòu,qiè qǐng cóng cǐ cí。
念君隔两地,思君落双泪。niàn jūn gé liǎng dì,sī jūn luò shuāng lèi。
妾去君心伤,愿君遣情累。qiè qù jūn xīn shāng,yuàn jūn qiǎn qíng lèi。
褰裳登长途,回首见小姑。qiān shang dēng zhǎng tú,huí shǒu jiàn xiǎo gū。
小姑哽不语,无力回嫂车。xiǎo gū gěng bù yǔ,wú lì huí sǎo chē。

徐杭舟中

魏锡曾

朔风起林莽,凛冽吹人衣。shuò fēng qǐ lín mǎng,lǐn liè chuī rén yī。
归舟日将夕,但见黄叶飞。guī zhōu rì jiāng xī,dàn jiàn huáng yè fēi。
卧看水中影,绿树还依依。wò kàn shuǐ zhōng yǐng,lǜ shù hái yī yī。
波旋影零乱,荡漾烟痕微。bō xuán yǐng líng luàn,dàng yàng yān hén wēi。
遥天积层雪,远山衔落晖。yáo tiān jī céng xuě,yuǎn shān xián luò huī。
寒鸦没平野,群鸭归村扉。hán yā méi píng yě,qún yā guī cūn fēi。
寓目即成趣,当此心忘机。yù mù jí chéng qù,dāng cǐ xīn wàng jī。
有客荷樵立,吾为歌采薇。yǒu kè hé qiáo lì,wú wèi gē cǎi wēi。

叠韵柬赵总叔

魏锡曾

六旬阿母陷虎口,嗟我妇子日聚首。liù xún ā mǔ xiàn hǔ kǒu,jiē wǒ fù zi rì jù shǒu。
披缁耻就窣堵波,静俟鬼伯歌《薤歌》。pī zī chǐ jiù sū dǔ bō,jìng qí guǐ bó gē xiè gē。
鹃啼血出不可拭,乌鲗遭风仍吐墨。juān tí xuè chū bù kě shì,wū zéi zāo fēng réng tǔ mò。
横流何止叹王尼,楚词那敢希唐勒。héng liú hé zhǐ tàn wáng ní,chǔ cí nà gǎn xī táng lēi。
昆仑琵琶俗学驯,更受要道知无因。kūn lún pí pá sú xué xùn,gèng shòu yào dào zhī wú yīn。
通儒愿勿作奇士,舌挢群惊秦越人。tōng rú yuàn wù zuò qí shì,shé jiǎo qún jīng qín yuè rén。