古诗词

韩是升

同周东田游极乐寺

韩是升

入夏风仍颠,清和竟罕遘。rù xià fēng réng diān,qīng hé jìng hǎn gòu。
懒过三眠蚕,垂帘卧清昼。lǎn guò sān mián cán,chuí lián wò qīng zhòu。
有客造我门,约向精蓝扣。yǒu kè zào wǒ mén,yuē xiàng jīng lán kòu。
畦宽艺杂花,墙低露遥岫。qí kuān yì zá huā,qiáng dī lù yáo xiù。
所嫌麦苗枯,得雨或能秀。suǒ xián mài miáo kū,dé yǔ huò néng xiù。
老僧灌溉勤,朝暮资井甃。lǎo sēng guàn gài qín,cháo mù zī jǐng zhòu。
茶话晷影移,虚亭敞新构。chá huà guǐ yǐng yí,xū tíng chǎng xīn gòu。
兰臭淡忘言,松花落盈袖。lán chòu dàn wàng yán,sōng huā luò yíng xiù。

峡山寺用东坡和高要令韵

韩是升

随身一枝筇,筋骸谢拘束。suí shēn yī zhī qióng,jīn hái xiè jū shù。
天公于我厚,不吝山水福。tiān gōng yú wǒ hòu,bù lìn shān shuǐ fú。
南来下浈阳,连峰如箭簇。nán lái xià zhēn yáng,lián fēng rú jiàn cù。
江流清见底,倒映芙蓉绿。jiāng liú qīng jiàn dǐ,dào yìng fú róng lǜ。
石泉解娱客,此语闻已熟。shí quán jiě yú kè,cǐ yǔ wén yǐ shú。
坡翁岭表诗,挥毫落珠玉。pō wēng lǐng biǎo shī,huī háo luò zhū yù。
峡山擅奇胜,游志我久蓄。xiá shān shàn qí shèng,yóu zhì wǒ jiǔ xù。
落帆凝碧湾,一径入禅谷。luò fān níng bì wān,yī jìng rù chán gǔ。
佛桑花满瓶,榕树阴覆屋。fú sāng huā mǎn píng,róng shù yīn fù wū。
阴崖飒风雨,白昼飘雾縠。yīn yá sà fēng yǔ,bái zhòu piāo wù hú。
鹿就苍苔眠,鸽向澄潭浴。lù jiù cāng tái mián,gē xiàng chéng tán yù。
枯禅本色人,出世齐荣辱。kū chán běn sè rén,chū shì qí róng rǔ。
清修领徒众,俨若家有督。qīng xiū lǐng tú zhòng,yǎn ruò jiā yǒu dū。
宝珠掠神鹰,莫惮钳锤酷。bǎo zhū lüè shén yīng,mò dàn qián chuí kù。
茗饮长松林,松花落盈掬。míng yǐn zhǎng sōng lín,sōng huā luò yíng jū。
一饭直指堂,蔬笋饱充腹。yī fàn zhí zhǐ táng,shū sǔn bǎo chōng fù。
流连正忘倦,那顾邮程促。liú lián zhèng wàng juàn,nà gù yóu chéng cù。
自离十丈尘,逍遥卸蹄毂。zì lí shí zhàng chén,xiāo yáo xiè tí gǔ。
行同打包僧,云水迹不局。xíng tóng dǎ bāo sēng,yún shuǐ jì bù jú。
况兹林壑幽,尤为未经目。kuàng zī lín hè yōu,yóu wèi wèi jīng mù。
人生苦缠缚,周妻及何肉。rén shēng kǔ chán fù,zhōu qī jí hé ròu。
醯鸡真可怜,陟险都畏缩。xī jī zhēn kě lián,zhì xiǎn dōu wèi suō。
我亦年向衰,屈指五十六。wǒ yì nián xiàng shuāi,qū zhǐ wǔ shí liù。
探奇嗜成癖,山经随处录。tàn qí shì chéng pǐ,shān jīng suí chù lù。
未寻归猿洞,于心仍不足。wèi xún guī yuán dòng,yú xīn réng bù zú。
与僧订重游,山窗话剪烛。yǔ sēng dìng zhòng yóu,shān chuāng huà jiǎn zhú。

哭兄

韩是升

同怀凡八人,成立仅存五。tóng huái fán bā rén,chéng lì jǐn cún wǔ。
两姊皆早亡,寡妹已失侣。liǎng zǐ jiē zǎo wáng,guǎ mèi yǐ shī lǚ。
相依赖长兄,敬事如严父。xiāng yī lài zhǎng xiōng,jìng shì rú yán fù。
鸡窗共镫火,说经析训诂。jī chuāng gòng dèng huǒ,shuō jīng xī xùn gǔ。
卅载痛鲜民,门户仗兄主。sà zài tòng xiān mín,mén hù zhàng xiōng zhǔ。
母氏享大年,逍遥乐园圃。mǔ shì xiǎng dà nián,xiāo yáo lè yuán pǔ。
闲奉潘舆升,戏著莱衣舞。xián fèng pān yú shēng,xì zhù lái yī wǔ。
正举八十觞,奄忽归黄土。zhèng jǔ bā shí shāng,yǎn hū guī huáng tǔ。
苴杖行荒阡,攀号裂肺腑。jū zhàng xíng huāng qiān,pān hào liè fèi fǔ。
终丧我北征,分手泣南浦。zhōng sàng wǒ běi zhēng,fēn shǒu qì nán pǔ。
昨冬返吴阊,离愁诉缕缕。zuó dōng fǎn wú chāng,lí chóu sù lǚ lǚ。
老瘦非昔颜,言笑类先祖。lǎo shòu fēi xī yán,yán xiào lèi xiān zǔ。
欢聚月一周,商榷订宗谱。huān jù yuè yī zhōu,shāng què dìng zōng pǔ。
我行许侄随,旋拨珠江橹。wǒ xíng xǔ zhí suí,xuán bō zhū jiāng lǔ。
迢迢六千程,并无别离苦。tiáo tiáo liù qiān chéng,bìng wú bié lí kǔ。
跋涉未宁息,邮书达幕府。bá shè wèi níng xī,yóu shū dá mù fǔ。
初言病缠绵,尚冀参苓补。chū yán bìng chán mián,shàng jì cān líng bǔ。
继言药无灵,撒手成千古。jì yán yào wú líng,sā shǒu chéng qiān gǔ。
先期遣侄归,棺衾不及抚。xiān qī qiǎn zhí guī,guān qīn bù jí fǔ。
我罪那可逃,事过悔莽卤。wǒ zuì nà kě táo,shì guò huǐ mǎng lǔ。
终天恨无穷,旁观尚酸楚。zhōng tiān hèn wú qióng,páng guān shàng suān chǔ。
况我骨肉亲,如身失一股。kuàng wǒ gǔ ròu qīn,rú shēn shī yī gǔ。
哀雁不成行,秋风泪如雨。āi yàn bù chéng xíng,qiū fēng lèi rú yǔ。

次韵答法时帆祭酒

韩是升

麦秋风雨多,掩关郁怀抱。mài qiū fēng yǔ duō,yǎn guān yù huái bào。
所思玉堂仙,远在长安道。suǒ sī yù táng xiān,yuǎn zài zhǎng ān dào。
去年挂归帆,秋风肃清昊。qù nián guà guī fān,qiū fēng sù qīng hào。
联舟御李膺,于喁叠成草。lián zhōu yù lǐ yīng,yú yóng dié chéng cǎo。
一亭更一堠,古迹共幽讨。yī tíng gèng yī hòu,gǔ jì gòng yōu tǎo。
新知虽云乐,不及诗龛早。xīn zhī suī yún lè,bù jí shī kān zǎo。
诗龛法平等,宏奖及衰老。shī kān fǎ píng děng,hóng jiǎng jí shuāi lǎo。
寻山必偕游,得句辄称好。xún shān bì xié yóu,dé jù zhé chēng hǎo。
癖嗜疑阿私,中心互倾倒。pǐ shì yí ā sī,zhōng xīn hù qīng dào。
检点游囊中,犹有赠贻稿。jiǎn diǎn yóu náng zhōng,yóu yǒu zèng yí gǎo。
疁城讲席寒,僻近海东岛。liú chéng jiǎng xí hán,pì jìn hǎi dōng dǎo。
双鲤获素书,离愁一时扫。shuāng lǐ huò sù shū,lí chóu yī shí sǎo。
叮咛慎眠食,寿命可长保。dīng níng shèn mián shí,shòu mìng kě zhǎng bǎo。
敬奉释氏文,无苦亦无恼。jìng fèng shì shì wén,wú kǔ yì wú nǎo。
2412