古诗词

严廷珏

宿净慈寺

严廷珏

萧萧湖上寺,夜色满禅堂。xiāo xiāo hú shàng sì,yè sè mǎn chán táng。
客梦留初地,钟声出上方。kè mèng liú chū dì,zhōng shēng chū shàng fāng。
石泉寒到枕,山月近侵床。shí quán hán dào zhěn,shān yuè jìn qīn chuáng。
结习除难尽,拈花问觉王。jié xí chú nán jǐn,niān huā wèn jué wáng。

即事

严廷珏

西风吹客鬓,秋色动江隈。xī fēng chuī kè bìn,qiū sè dòng jiāng wēi。
一棹入深处,黄花无数开。yī zhào rù shēn chù,huáng huā wú shù kāi。
壮怀谁说剑,暇日好衔杯。zhuàng huái shuí shuō jiàn,xiá rì hǎo xián bēi。
木叶萧萧下,坐看鸿雁来。mù yè xiāo xiāo xià,zuò kàn hóng yàn lái。

登金山

严廷珏

借得双游屐,山来一笑迎。jiè dé shuāng yóu jī,shān lái yī xiào yíng。
虚亭涵塔影,古殿走江声。xū tíng hán tǎ yǐng,gǔ diàn zǒu jiāng shēng。
仙去仍留暮,泉清尚爱名。xiān qù réng liú mù,quán qīng shàng ài míng。
润州回望处,烟火郁高城。rùn zhōu huí wàng chù,yān huǒ yù gāo chéng。

游焦山

严廷珏

欲极苍江胜,扁舟指翠微。yù jí cāng jiāng shèng,biǎn zhōu zhǐ cuì wēi。
潮声迎石怒,风力挟帆飞。cháo shēng yíng shí nù,fēng lì xié fān fēi。
海近龙归钵,山空鹤守扉。hǎi jìn lóng guī bō,shān kōng hè shǒu fēi。
何当题壁去,盘礴解征衣。hé dāng tí bì qù,pán bó jiě zhēng yī。

信阳

严廷珏

夕阳延客上关楼,路指中原第一州。xī yáng yán kè shàng guān lóu,lù zhǐ zhōng yuán dì yī zhōu。
山势纵横分楚塞,河声曲折接淮流。shān shì zòng héng fēn chǔ sāi,hé shēng qū zhé jiē huái liú。
里门志石同千古,萸菊登筵又九秋。lǐ mén zhì shí tóng qiān gǔ,yú jú dēng yán yòu jiǔ qiū。
为问范园花竹里,当年风景得如不?wèi wèn fàn yuán huā zhú lǐ,dāng nián fēng jǐng dé rú bù?

钤山

严廷珏

仙台对县门,长桥跨溪水。xiān tái duì xiàn mén,zhǎng qiáo kuà xī shuǐ。
策杖作山行,翛然远城市。cè zhàng zuò shān xíng,xiāo rán yuǎn chéng shì。
登顿入薜萝,盘旋出碨礌。dēng dùn rù bì luó,pán xuán chū wèi léi。
草木杂青黄,沙土明赤紫。cǎo mù zá qīng huáng,shā tǔ míng chì zǐ。
上有屋数间,荆榛连废址。shàng yǒu wū shù jiān,jīng zhēn lián fèi zhǐ。
当年分宜相,通籍仍归里。dāng nián fēn yí xiāng,tōng jí réng guī lǐ。
始愿慕圣贤,诵法实居此。shǐ yuàn mù shèng xián,sòng fǎ shí jū cǐ。
一意典坟间,九年冰雪里。yī yì diǎn fén jiān,jiǔ nián bīng xuě lǐ。
如何入阁后,顿易平生履。rú hé rù gé hòu,dùn yì píng shēng lǚ。
履霜不早戒,患由利熏始。lǚ shuāng bù zǎo jiè,huàn yóu lì xūn shǐ。
太阿一倒持,侵欲而崇侈。tài ā yī dào chí,qīn yù ér chóng chǐ。
路人多侧目,奴辈竞希旨。lù rén duō cè mù,nú bèi jìng xī zhǐ。
爪牙罗义儿,淫荒纵爱子。zhǎo yá luó yì ér,yín huāng zòng ài zi。
政必以贿成,忠必以谏死。zhèng bì yǐ huì chéng,zhōng bì yǐ jiàn sǐ。
孽海徒自深,急流不知止。niè hǎi tú zì shēn,jí liú bù zhī zhǐ。
太阳忽回光,冰山奚足恃。tài yáng hū huí guāng,bīng shān xī zú shì。
徒令大奸名,千秋入青史。tú lìng dà jiān míng,qiān qiū rù qīng shǐ。
读书期明理,理明讵若是。dú shū qī míng lǐ,lǐ míng jù ruò shì。
十罪有余辜,故乡人不齿。shí zuì yǒu yú gū,gù xiāng rén bù chǐ。
草庐望依然,游人每回趾。cǎo lú wàng yī rán,yóu rén měi huí zhǐ。
青松与白云,叹息蒙遗耻。qīng sōng yǔ bái yún,tàn xī méng yí chǐ。

黔阳即古龙标城吊王少伯

严廷珏

龙标城外青山青,龙标城下扬孤舲。lóng biāo chéng wài qīng shān qīng,lóng biāo chéng xià yáng gū líng。
昔贤忆去九百载,峨峨雉堞空雕零。xī xián yì qù jiǔ bǎi zài,é é zhì dié kōng diāo líng。
白云影落览不极,江水直下机无停。bái yún yǐng luò lǎn bù jí,jiāng shuǐ zhí xià jī wú tíng。
松篁临风互亏蔽,荒城当昼常冥冥。sōng huáng lín fēng hù kuī bì,huāng chéng dāng zhòu cháng míng míng。
红尘插脚此暂憩,踪迹仿佛波浮萍。hóng chén chā jiǎo cǐ zàn qì,zōng jì fǎng fú bō fú píng。
唐家诗名盛开宝,李杜并出扬其灵。táng jiā shī míng shèng kāi bǎo,lǐ dù bìng chū yáng qí líng。
其时少伯才独埒,健笔利若新发硎。qí shí shǎo bó cái dú liè,jiàn bǐ lì ruò xīn fā xíng。
惊人佳句压今古,奚止画壁传旗亭。jīng rén jiā jù yā jīn gǔ,xī zhǐ huà bì chuán qí tíng。
词科重入名益起,雍容释褐登明廷。cí kē zhòng rù míng yì qǐ,yōng róng shì hè dēng míng tíng。
养鱼射鸭亦戏耳,谗谤竟尔荧宸听。yǎng yú shè yā yì xì ěr,chán bàng jìng ěr yíng chén tīng。
南交之谪非意料,长途万里愁驮铃。nán jiāo zhī zhé fēi yì liào,zhǎng tú wàn lǐ chóu tuó líng。
琴书一肩老仆负,自拾败叶炊公厅。qín shū yī jiān lǎo pū fù,zì shí bài yè chuī gōng tīng。
此邦风土虽僻陋,众醉亦足争独醒。cǐ bāng fēng tǔ suī pì lòu,zhòng zuì yì zú zhēng dú xǐng。
时有长跪乞诗者,民之视公如日星。shí yǒu zhǎng guì qǐ shī zhě,mín zhī shì gōng rú rì xīng。
公诗在世久脍炙,我今游此公曾经。gōng shī zài shì jiǔ kuài zhì,wǒ jīn yóu cǐ gōng céng jīng。
芙蓉之楼屹然在,公其来止浮仙醽。fú róng zhī lóu yì rán zài,gōng qí lái zhǐ fú xiān líng。

寄题杨升庵先生写韵楼

严廷珏

左顺门前哭声起,诏狱争收杨太史。zuǒ shùn mén qián kū shēng qǐ,zhào yù zhēng shōu yáng tài shǐ。
两番败杖血未干,失病匆匆行万里。liǎng fān bài zhàng xuè wèi gàn,shī bìng cōng cōng xíng wàn lǐ。
万里投荒供远游,点苍山色横吟眸。wàn lǐ tóu huāng gōng yuǎn yóu,diǎn cāng shān sè héng yín móu。
禅房小住二十日,遂令名迹成千秋。chán fáng xiǎo zhù èr shí rì,suì lìng míng jì chéng qiān qiū。
海光旧额问谁署,楼上徘徊不忍去。hǎi guāng jiù é wèn shuí shǔ,lóu shàng pái huái bù rěn qù。
轶事曾闻续采鸾,此是先生著书处。yì shì céng wén xù cǎi luán,cǐ shì xiān shēng zhù shū chù。
六书转注留艺林,一字价值双南金。liù shū zhuǎn zhù liú yì lín,yī zì jià zhí shuāng nán jīn。
楼与先生同不朽,从今蛮语变华音。lóu yǔ xiān shēng tóng bù xiǔ,cóng jīn mán yǔ biàn huá yīn。
先生品羞璁萼伍,先生学本程朱主。xiān shēng pǐn xiū cōng è wǔ,xiān shēng xué běn chéng zhū zhǔ。
德业何由臻日新,资性不足书堪补。dé yè hé yóu zhēn rì xīn,zī xìng bù zú shū kān bǔ。
年年瘴海嗟飘零,只眼徒为白也青。nián nián zhàng hǎi jiē piāo líng,zhǐ yǎn tú wèi bái yě qīng。
一编商榷亦偶尔,斯楼终古流芳馨。yī biān shāng què yì ǒu ěr,sī lóu zhōng gǔ liú fāng xīn。
君不见,梁王宫殿生禾黍,黔国亭台游雀鼠。jūn bù jiàn,liáng wáng gōng diàn shēng hé shǔ,qián guó tíng tái yóu què shǔ。
胜地非逢著作才,雕梁画栋归何许。shèng dì fēi féng zhù zuò cái,diāo liáng huà dòng guī hé xǔ。
又不见,《实录》亲持史局权,赎刑谠论动经筵。yòu bù jiàn,shí lù qīn chí shǐ jú quán,shú xíng dǎng lùn dòng jīng yán。
回翔馆阁终无恙,安得修名绝域传。huí xiáng guǎn gé zhōng wú yàng,ān dé xiū míng jué yù chuán。
呜呼簪花傅粉皆游戏,气节犹存大礼议。wū hū zān huā fù fěn jiē yóu xì,qì jié yóu cún dà lǐ yì。
木密谁争投笔功,桂湖空忆藏书地。mù mì shuí zhēng tóu bǐ gōng,guì hú kōng yì cáng shū dì。
《垂柳》诗成任自讴,一声横笛不胜愁。chuí liǔ shī chéng rèn zì ōu,yī shēng héng dí bù shèng chóu。
那知明社成墟久,突兀天涯剩此楼。nà zhī míng shè chéng xū jiǔ,tū wù tiān yá shèng cǐ lóu。