古诗词

颜氏

浪淘沙

颜氏

箫史韵凄凉。xiāo shǐ yùn qī liáng。
月冷筠廊。yuè lěng yún láng。
本来劲节傲冰霜。běn lái jìn jié ào bīng shuāng。
地下人间心一点。dì xià rén jiān xīn yī diǎn。
幻影茫茫。huàn yǐng máng máng。
白发两高堂。bái fā liǎng gāo táng。
暮景悲伤。mù jǐng bēi shāng。
亲调药饵检丹方。qīn diào yào ěr jiǎn dān fāng。
泪洒西风红叶里。lèi sǎ xī fēng hóng yè lǐ。
一带斜阳。yī dài xié yáng。

点绛唇·题孔蕴光女史籍兰诗后

颜氏

黄鹄吟馀,声声字字俱呜咽。huáng gǔ yín yú,shēng shēng zì zì jù wū yàn。
素心凄绝,鸾镜悲残缺。sù xīn qī jué,luán jìng bēi cán quē。
点笔窗间,树树鹃啼血。diǎn bǐ chuāng jiān,shù shù juān tí xuè。
冰心洁。bīng xīn jié。
冷如寒雪,皎似天边月。lěng rú hán xuě,jiǎo shì tiān biān yuè。

哭母

颜氏

我母辞人世,淹忽八阅月。wǒ mǔ cí rén shì,yān hū bā yuè yuè。
卜时清和初,归窀礼罔阙。bo shí qīng hé chū,guī zhūn lǐ wǎng quē。
雪涕挽灵车,肠断轮不发。xuě tì wǎn líng chē,cháng duàn lún bù fā。
寡女啼血尽,麻衣惨白发。guǎ nǚ tí xuè jǐn,má yī cǎn bái fā。
但恨地下土,不使肉生骨。dàn hèn dì xià tǔ,bù shǐ ròu shēng gǔ。
皎日入西海,荒林人影没。jiǎo rì rù xī hǎi,huāng lín rén yǐng méi。

遣病

颜氏

梦回芍药香相续,暖风吹雨梅子熟。mèng huí sháo yào xiāng xiāng xù,nuǎn fēng chuī yǔ méi zi shú。
阶下石榴驻晚霞,绕池竹映湘帘绿。jiē xià shí liú zhù wǎn xiá,rào chí zhú yìng xiāng lián lǜ。
家贫无力种茯苓,病久应知疏骨肉。jiā pín wú lì zhǒng fú líng,bìng jiǔ yīng zhī shū gǔ ròu。
草堂泥新绝纤尘,道书携就窗中读。cǎo táng ní xīn jué xiān chén,dào shū xié jiù chuāng zhōng dú。