古诗词

严长明

列岫亭晏坐有寄

严长明

碌碌逢秋尽,亭林此暂过。lù lù féng qiū jǐn,tíng lín cǐ zàn guò。
江空闻雁少,木落见山多。jiāng kōng wén yàn shǎo,mù luò jiàn shān duō。
忆彼元栖者,愁如远道何。yì bǐ yuán qī zhě,chóu rú yuǎn dào hé。
绵绵思奉袂,无那洞庭波。mián mián sī fèng mèi,wú nà dòng tíng bō。

拜张白云先生墓

严长明

徵士千秋有故坰,异时还宿少微星。zhēng shì qiān qiū yǒu gù jiōng,yì shí hái sù shǎo wēi xīng。
南冠被絷怜江革,初服还家重管宁。nán guān bèi zhí lián jiāng gé,chū fú hái jiā zhòng guǎn níng。
海岛鱼龙空旧恨,墓门薇蕨至今青。hǎi dǎo yú lóng kōng jiù hèn,mù mén wēi jué zhì jīn qīng。
士衡别有谈经愿,欲叩遗书向杳冥。shì héng bié yǒu tán jīng yuàn,yù kòu yí shū xiàng yǎo míng。

品外泉在方丈后汲饮成句

严长明

幽泉如真僧,品在方以外。yōu quán rú zhēn sēng,pǐn zài fāng yǐ wài。
自惭尘中人,知津偶然逮。zì cán chén zhōng rén,zhī jīn ǒu rán dǎi。
时方新雨余,潆洄纳诸派。shí fāng xīn yǔ yú,yíng huí nà zhū pài。
亭亭莲自开,汩汩云不坏。tíng tíng lián zì kāi,gǔ gǔ yún bù huài。
小师习水观,汲取钓筒快。xiǎo shī xí shuǐ guān,jí qǔ diào tǒng kuài。
浸以连枝茶,香色正初焙。jìn yǐ lián zhī chá,xiāng sè zhèng chū bèi。
一瓯高自持,岸帻据石背。yī ōu gāo zì chí,àn zé jù shí bèi。
竹风凉修修,松月碧霭霭。zhú fēng liáng xiū xiū,sōng yuè bì ǎi ǎi。

白云庵晓起周墀绿萼初开偶忆宋侍郎张环读书于此

严长明

晓起先春禽,抱影坐檐际。xiǎo qǐ xiān chūn qín,bào yǐng zuò yán jì。
疏钟渡寒窗,忽与暗香至。shū zhōng dù hán chuāng,hū yǔ àn xiāng zhì。
添衣下阶除,满院但空翠。tiān yī xià jiē chú,mǎn yuàn dàn kōng cuì。
娟娟色映春,的的香入袂。juān juān sè yìng chūn,de de xiāng rù mèi。
定屐苔痕深,目玩心与逝。dìng jī tái hén shēn,mù wán xīn yǔ shì。
缅昔张唐公,读书此高寄。miǎn xī zhāng táng gōng,dú shū cǐ gāo jì。
平生山水怀,获兹良已慰。píng shēng shān shuǐ huái,huò zī liáng yǐ wèi。
芳躅等飞烟,余风在条肄。fāng zhú děng fēi yān,yú fēng zài tiáo yì。
修到知几生,攀花独长喟。xiū dào zhī jǐ shēng,pān huā dú zhǎng kuì。

唐登封台在日观峰西薄暮投宿夜登峰顶观日出归后题诗伏虎门壁

严长明

清晨盼天门,得上已昏黑。qīng chén pàn tiān mén,dé shàng yǐ hūn hēi。
古殿闭虚皇,神镫黯无色。gǔ diàn bì xū huáng,shén dèng àn wú sè。
斋心丙夜目不窥,倏惊窗纸红离离。zhāi xīn bǐng yè mù bù kuī,shū jīng chuāng zhǐ hóng lí lí。
空中似闻海波溢,耳畔如有天鸡啼。kōng zhōng shì wén hǎi bō yì,ěr pàn rú yǒu tiān jī tí。
瞷然走向幡竿石,东望立同椔木直。jiàn rán zǒu xiàng fān gān shí,dōng wàng lì tóng zī mù zhí。
不知咸池去此路几千,但觉海水群飞入胸臆。bù zhī xián chí qù cǐ lù jǐ qiān,dàn jué hǎi shuǐ qún fēi rù xiōng yì。
初时色漭泱,有若新磨铜。chū shí sè mǎng yāng,yǒu ruò xīn mó tóng。
须臾势隆起,一线缘长虹。xū yú shì lóng qǐ,yī xiàn yuán zhǎng hóng。
咄哉长虹曷由起复止,南亘鱼头北鱼尾。duō zāi zhǎng hóng hé yóu qǐ fù zhǐ,nán gèn yú tóu běi yú wěi。
拂天谁奋羲和鞭,敲折玻璃万条紫。fú tiān shuí fèn xī hé biān,qiāo zhé bō lí wàn tiáo zǐ。
散成朵朵金芙蓉,贴向沧波吹不起。sàn chéng duǒ duǒ jīn fú róng,tiē xiàng cāng bō chuī bù qǐ。
少焉风动蓬山根,播荡溟渤如翻盆。shǎo yān fēng dòng péng shān gēn,bō dàng míng bó rú fān pén。
就中团出火一轮,计里远以三千论。jiù zhōng tuán chū huǒ yī lún,jì lǐ yuǎn yǐ sān qiān lùn。
左敲南离,右?北戒。zuǒ qiāo nán lí,yòu běi jiè。
大象焉藏,太空焉系。dà xiàng yān cáng,tài kōng yān xì。
何龙烛而明,何麟斗而晦。hé lóng zhú ér míng,hé lín dòu ér huì。
胡弃策而莫追,胡挥戈而遽退。hú qì cè ér mò zhuī,hú huī gē ér jù tuì。
安能御六辨,指阳门,郅縓盖,曳绯。ān néng yù liù biàn,zhǐ yáng mén,zhì quán gài,yè fēi。
足踏绀鸦背,飞上榑桑颠。zú tà gàn yā bèi,fēi shàng fú sāng diān。
远引木公袂,高拍青童肩。yuǎn yǐn mù gōng mèi,gāo pāi qīng tóng jiān。
亲从黄道诉真宰,一证古今扣盘扪籥之谰言。qīn cóng huáng dào sù zhēn zǎi,yī zhèng gǔ jīn kòu pán mén yuè zhī lán yán。
狂歌未了冲飙起,倏见云来若鹏徙。kuáng gē wèi le chōng biāo qǐ,shū jiàn yún lái ruò péng xǐ。
两翼飞遮万里光,一时贲育咸披靡。liǎng yì fēi zhē wàn lǐ guāng,yī shí bēn yù xián pī mí。
东牟道士刘孟容,自言卅载居山中。dōng móu dào shì liú mèng róng,zì yán sà zài jū shān zhōng。
曾经五度见黾采,皆与此夕神光同。céng jīng wǔ dù jiàn mǐn cǎi,jiē yǔ cǐ xī shén guāng tóng。
鼍矶忽报更筹浅,观壮如斯志应满。tuó jī hū bào gèng chóu qiǎn,guān zhuàng rú sī zhì yīng mǎn。
归来奋笔写龙蛇,惟见两眼金光不停闪。guī lái fèn bǐ xiě lóng shé,wéi jiàn liǎng yǎn jīn guāng bù tíng shǎn。

由十八盘登青柯坪坐莲花峰阯不及登陟怅然有作

严长明

炼石无定冶,愈变乃愈工。liàn shí wú dìng yě,yù biàn nǎi yù gōng。
九峰复九折,一折殊一峰。jiǔ fēng fù jiǔ zhé,yī zhé shū yī fēng。
方割紫玛瑙,圆擢青芙蓉。fāng gē zǐ mǎ nǎo,yuán zhuó qīng fú róng。
高低若迎送,直到方与蓬。gāo dī ruò yíng sòng,zhí dào fāng yǔ péng。
西轩倍开豁,正在莲叶东。xī xuān bèi kāi huō,zhèng zài lián yè dōng。
似将万丈华,倒插天镜中。shì jiāng wàn zhàng huá,dào chā tiān jìng zhōng。
朝光倏照耀,紫翠升长空。cháo guāng shū zhào yào,zǐ cuì shēng zhǎng kōng。
遥知烟彩内,定有仙灵踪。yáo zhī yān cǎi nèi,dìng yǒu xiān líng zōng。
捽将芳露气,结作青瑶宫。zuó jiāng fāng lù qì,jié zuò qīng yáo gōng。
自顾真病鹤,六翮惭氋氃。zì gù zhēn bìng hè,liù hé cán méng tóng。
三山幸咫尺,不虑回舟风。sān shān xìng zhǐ chǐ,bù lǜ huí zhōu fēng。
愿乞并州刀,剪取碧色茸。yuàn qǐ bìng zhōu dāo,jiǎn qǔ bì sè rōng。
裁为瑟瑟衣,仙乎竭青童。cái wèi sè sè yī,xiān hū jié qīng tóng。

由老君犁沟径云台峰侧南逾擦耳崖至金天洞

严长明

西峰菡萏如,到此瓣一展。xī fēng hàn dàn rú,dào cǐ bàn yī zhǎn。
乘之如步虚,上下轻且软。chéng zhī rú bù xū,shàng xià qīng qiě ruǎn。
或云苦县翁,于此事清畎。huò yún kǔ xiàn wēng,yú cǐ shì qīng quǎn。
其旁有青牛,怪事理莫遣。qí páng yǒu qīng niú,guài shì lǐ mò qiǎn。
舍之度云台,细路绕香篆。shě zhī dù yún tái,xì lù rào xiāng zhuàn。
仰视天无余,俯瞰地有限。yǎng shì tiān wú yú,fǔ kàn dì yǒu xiàn。
或为怪风遏,前行后仍转。huò wèi guài fēng è,qián xíng hòu réng zhuǎn。
或为烂云迷,始定终乃舛。huò wèi làn yún mí,shǐ dìng zhōng nǎi chuǎn。
趣苦赏莫延,思艰力难勉。qù kǔ shǎng mò yán,sī jiān lì nán miǎn。
失喜重隒来,有洞若可款。shī xǐ zhòng yǎn lái,yǒu dòng ruò kě kuǎn。
弹指开双扉,两脚一萧散。dàn zhǐ kāi shuāng fēi,liǎng jiǎo yī xiāo sàn。
回头盼来踪,几度幸而免。huí tóu pàn lái zōng,jǐ dù xìng ér miǎn。
猿狖之所愁,而我独游衍。yuán yòu zhī suǒ chóu,ér wǒ dú yóu yǎn。
岂其异术操,所恃惟一敢。qǐ qí yì shù cāo,suǒ shì wéi yī gǎn。