古诗词

罗运崃

畹岩有仙人掌断委草中感赋

罗运崃

物化莽茫茫,草木胡旦夕。wù huà mǎng máng máng,cǎo mù hú dàn xī。
不为太华擎露盘,乃在荒岩卧烟砾。bù wèi tài huá qíng lù pán,nǎi zài huāng yán wò yān lì。
神明浴水蛟为龙,斧凿撼山玉成石。shén míng yù shuǐ jiāo wèi lóng,fǔ záo hàn shān yù chéng shí。
春心乍失仙葩青,秋声遥望丛兰碧。chūn xīn zhà shī xiān pā qīng,qiū shēng yáo wàng cóng lán bì。
翻云覆雨日悠悠,百年我亦悲行客。fān yún fù yǔ rì yōu yōu,bǎi nián wǒ yì bēi xíng kè。

琴志楼雨中酬伯严大兄送别之作

罗运崃

昔下海濆观海水,云霞楼阙伏还起。xī xià hǎi fén guān hǎi shuǐ,yún xiá lóu quē fú hái qǐ。
龙蛇蝼蚁幻两眸,我欲赴之虚一苇。lóng shé lóu yǐ huàn liǎng móu,wǒ yù fù zhī xū yī wěi。
客帆秋挂武昌风,对君清尊语奇傀。kè fān qiū guà wǔ chāng fēng,duì jūn qīng zūn yǔ qí guī。
君言怪物海外多,亿变终安一心是。jūn yán guài wù hǎi wài duō,yì biàn zhōng ān yī xīn shì。
飘风荡洋云翱翔,扁舟更入沧波里。piāo fēng dàng yáng yún áo xiáng,biǎn zhōu gèng rù cāng bō lǐ。
肝胆相携歧楚越,是非欲齐殊彼此。gān dǎn xiāng xié qí chǔ yuè,shì fēi yù qí shū bǐ cǐ。
我思归求问端倪,诸臣招我匡山趾。wǒ sī guī qiú wèn duān ní,zhū chén zhāo wǒ kuāng shān zhǐ。
短筇始作寻常游,孤襟渐觑山川䏿。duǎn qióng shǐ zuò xún cháng yóu,gū jīn jiàn qù shān chuān qǐ。
五老峥嵘高向天,千岩万壑一脉倚。wǔ lǎo zhēng róng gāo xiàng tiān,qiān yán wàn hè yī mài yǐ。
可否孤根据地灵,安得使股如使指。kě fǒu gū gēn jù dì líng,ān dé shǐ gǔ rú shǐ zhǐ。
山形罗立百涧流,亦于骈枝无捂抵。shān xíng luó lì bǎi jiàn liú,yì yú pián zhī wú wǔ dǐ。
琴楼十日空氛喧,静悦君言饮我旨。qín lóu shí rì kōng fēn xuān,jìng yuè jūn yán yǐn wǒ zhǐ。
西山归路朝暾红,宿草荒藤为君毁。xī shān guī lù cháo tūn hóng,sù cǎo huāng téng wèi jūn huǐ。
先人埏墓久累累,嗟余早孤心失掎。xiān rén shān mù jiǔ lèi lèi,jiē yú zǎo gū xīn shī jǐ。
奇篇语澹情吐吞,一读一泪悲无止。qí piān yǔ dàn qíng tǔ tūn,yī dú yī lèi bēi wú zhǐ。
真悲不生欢不萌,悲欢倚伏岂世以。zhēn bēi bù shēng huān bù méng,bēi huān yǐ fú qǐ shì yǐ。
碧空雨合云冥冥,寒泉石横波弥弥。bì kōng yǔ hé yún míng míng,hán quán shí héng bō mí mí。
意含欲诉叹辞费,翻作长歌入君耳。yì hán yù sù tàn cí fèi,fān zuò zhǎng gē rù jūn ěr。

观五老峰三叠泉

罗运崃

五行水气匡庐钟,飞泉裂石奔群龙。wǔ xíng shuǐ qì kuāng lú zhōng,fēi quán liè shí bēn qún lóng。
君看三叠更神异,杯勺苞含造化功。jūn kàn sān dié gèng shén yì,bēi sháo bāo hán zào huà gōng。
乾坤未破如一纸,太古肝脾馀此水。qián kūn wèi pò rú yī zhǐ,tài gǔ gān pí yú cǐ shuǐ。
亿变谁穷劫后尘,水涸山萎天亦死。yì biàn shuí qióng jié hòu chén,shuǐ hé shān wēi tiān yì sǐ。
霄壤遥悬大海高,二气绵绵一线交。xiāo rǎng yáo xuán dà hǎi gāo,èr qì mián mián yī xiàn jiāo。
下吸坤精浇日月,还倾云汉苏鲸鳌。xià xī kūn jīng jiāo rì yuè,hái qīng yún hàn sū jīng áo。
凌风飘飖那可度,人间天上知何处。líng fēng piāo yáo nà kě dù,rén jiān tiān shàng zhī hé chù。
绝壑惟令烟雨栖,层梯乍擘仙尘路。jué hè wéi lìng yān yǔ qī,céng tī zhà bāi xiān chén lù。
水落一叠潭一泓,第三潭更珠态生。shuǐ luò yī dié tán yī hóng,dì sān tán gèng zhū tài shēng。
湍崩朴战猛霜镝,萍凝不动浮奇青。tuān bēng pǔ zhàn měng shuāng dī,píng níng bù dòng fú qí qīng。
昔游卧龙与喷雪,崖回嶂沓闭林窟。xī yóu wò lóng yǔ pēn xuě,yá huí zhàng dá bì lín kū。
长虹独挂天当中,五老峰头辨秦越。zhǎng hóng dú guà tiān dāng zhōng,wǔ lǎo fēng tóu biàn qín yuè。
鄱阳影漂东苍苍,巨川西瞰沧波长。pó yáng yǐng piāo dōng cāng cāng,jù chuān xī kàn cāng bō zhǎng。
神畿瓴建注其腹,有如坐治开明堂。shén jī líng jiàn zhù qí fù,yǒu rú zuò zhì kāi míng táng。
悬罍睇隔岩攒槊,奋汲馀淙已无驳。xuán léi dì gé yán zǎn shuò,fèn jí yú cóng yǐ wú bó。
世人那解尝淄渑,只道泉清沟渎浊。shì rén nà jiě cháng zī miǎn,zhǐ dào quán qīng gōu dú zhuó。
二分垂趾惊巑岏,眼花欲坠魂为颠。èr fēn chuí zhǐ jīng cuán wán,yǎn huā yù zhuì hún wèi diān。
四大光音成恍惚,但见冥漠蒙垓埏。sì dà guāng yīn chéng huǎng hū,dàn jiàn míng mò méng gāi shān。
2312