古诗词

严锦

草堂

严锦

石罅新栽竹数竿,草堂六月已生寒。shí xià xīn zāi zhú shù gān,cǎo táng liù yuè yǐ shēng hán。
出帘香篆因风断,挂壁琴丝得雨宽。chū lián xiāng zhuàn yīn fēng duàn,guà bì qín sī dé yǔ kuān。
偶一课儿亲笔砚,岂真厌客懒衣冠。ǒu yī kè ér qīn bǐ yàn,qǐ zhēn yàn kè lǎn yī guān。
时人未识疏慵性,误作墙东避世看。shí rén wèi shí shū yōng xìng,wù zuò qiáng dōng bì shì kàn。

岁暮

严锦

岁暮萧条感索居,寻诗懒跨雪桥驴。suì mù xiāo tiáo gǎn suǒ jū,xún shī lǎn kuà xuě qiáo lǘ。
醉封乡外侯千户,穷送门前鬼一车。zuì fēng xiāng wài hóu qiān hù,qióng sòng mén qián guǐ yī chē。
何日归田平子赋,几行乞米鲁公书。hé rì guī tián píng zi fù,jǐ xíng qǐ mǐ lǔ gōng shū。
春风渐绿池塘草,魂断西堂梦醒初。chūn fēng jiàn lǜ chí táng cǎo,hún duàn xī táng mèng xǐng chū。

岁暮

严锦

愤思击筑和荆卿,悲欲投诗赠屈平。fèn sī jī zhù hé jīng qīng,bēi yù tóu shī zèng qū píng。
泪满一升难换酒,喙长三尺敢谈兵。lèi mǎn yī shēng nán huàn jiǔ,huì zhǎng sān chǐ gǎn tán bīng。
负嵎虎问谁能搏,赴壑蛇看不住行。fù yú hǔ wèn shuí néng bó,fù hè shé kàn bù zhù xíng。
犹得青青几年鬓,那堪愁里听笳声。yóu dé qīng qīng jǐ nián bìn,nà kān chóu lǐ tīng jiā shēng。

野步

严锦

雨止石渐乾,木落野愈旷。yǔ zhǐ shí jiàn qián,mù luò yě yù kuàng。
长风驱云归,半天卷屏幛。zhǎng fēng qū yún guī,bàn tiān juǎn píng zhàng。
一径忽细纡,步窘骤难放。yī jìng hū xì yū,bù jiǒng zhòu nán fàng。
行行登高原,了了见古圹。xíng xíng dēng gāo yuán,le le jiàn gǔ kuàng。
断碑无岁年,何时此卜葬。duàn bēi wú suì nián,hé shí cǐ bo zàng。
惯听樵斧声,久绝麦饭饷。guàn tīng qiáo fǔ shēng,jiǔ jué mài fàn xiǎng。
呼起冥漠君,告尔勿凄怆。hū qǐ míng mò jūn,gào ěr wù qī chuàng。
方今楚氛恶,驱人入烟瘴。fāng jīn chǔ fēn è,qū rén rù yān zhàng。
骸骨万里抛,妻子终岁望。hái gǔ wàn lǐ pāo,qī zi zhōng suì wàng。
尔生当盛平,不见乱离状。ěr shēng dāng shèng píng,bù jiàn luàn lí zhuàng。
死获黄土埋,长眠幸无恙。sǐ huò huáng tǔ mái,zhǎng mián xìng wú yàng。
巍巍南面王,此乐亦不让。wēi wēi nán miàn wáng,cǐ lè yì bù ràng。
我诗非谀墓,聊代鲍家唱。wǒ shī fēi yú mù,liáo dài bào jiā chàng。
归途闻怪啼,一鸮立树上。guī tú wén guài tí,yī xiāo lì shù shàng。