古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
苏嵋
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
得鹤川守崔斗瞻札
清
:
苏嵋
剑津离别后,廿载各天涯。
jiàn jīn lí bié hòu,niàn zài gè tiān yá。
山雨迷归雁,淮云急逝骓。
shān yǔ mí guī yàn,huái yún jí shì zhuī。
干戈方过眼,发鬓已成丝。
gàn gē fāng guò yǎn,fā bìn yǐ chéng sī。
万里伤心事,音书到下邳。
wàn lǐ shāng xīn shì,yīn shū dào xià pī。
AI赏析
子房山
清
:
苏嵋
圯桥进履处,洪波没碑颡。
yí qiáo jìn lǚ chù,hóng bō méi bēi sǎng。
留得子房山,颓然立榛莽。
liú dé zi fáng shān,tuí rán lì zhēn mǎng。
可怜楚王峰,朝昏共俯仰。
kě lián chǔ wáng fēng,cháo hūn gòng fǔ yǎng。
黄石与赤松,令人有余想。
huáng shí yǔ chì sōng,lìng rén yǒu yú xiǎng。
当年秦皇鹿,得失如反掌。
dāng nián qín huáng lù,dé shī rú fǎn zhǎng。
况乃韩彭辈,身命付罗网。
kuàng nǎi hán péng bèi,shēn mìng fù luó wǎng。
今古此浮名,谁能塞天壤。
jīn gǔ cǐ fú míng,shuí néng sāi tiān rǎng。
悲风起林末,谡谡发枯响。
bēi fēng qǐ lín mò,sù sù fā kū xiǎng。
空瞻博浪墟,轮蹄自来往。
kōng zhān bó làng xū,lún tí zì lái wǎng。
AI赏析
秋望
清
:
苏嵋
关山迢递夕阳斜,衰草离离客路赊。
guān shān tiáo dì xī yáng xié,shuāi cǎo lí lí kè lù shē。
野水连天惟渡鸟,孤城隐雾半藏花。
yě shuǐ lián tiān wéi dù niǎo,gū chéng yǐn wù bàn cáng huā。
南来旅雁云边笛,北云归鞍塞上笳。
nán lái lǚ yàn yún biān dí,běi yún guī ān sāi shàng jiā。
独怪湖滨垂老叟,经年寂寞滞天涯。
dú guài hú bīn chuí lǎo sǒu,jīng nián jì mò zhì tiān yá。
AI赏析