古诗词

宝鋆

遥望洞庭诸山

宝鋆

积雪白班班,萧森松竹间。jī xuě bái bān bān,xiāo sēn sōng zhú jiān。
侧闻太湖水,中有洞庭山。cè wén tài hú shuǐ,zhōng yǒu dòng tíng shān。
云雾深林秘,龙蛇大泽间。yún wù shēn lín mì,lóng shé dà zé jiān。
阿谁惬幽赏,想像列仙班。ā shuí qiè yōu shǎng,xiǎng xiàng liè xiān bān。

夜赴宝应安平驿

宝鋆

酩酊香飞金叵罗,朦胧寒倚锦盘陀。mǐng dīng xiāng fēi jīn pǒ luó,méng lóng hán yǐ jǐn pán tuó。
清风一榻响船橹,残月四更闻棹歌。qīng fēng yī tà xiǎng chuán lǔ,cán yuè sì gèng wén zhào gē。
雁鹜秋声晨梦远,鱼龙水气夜凉多。yàn wù qiū shēng chén mèng yuǎn,yú lóng shuǐ qì yè liáng duō。
分明泛宅浮家意,却羡萧间张志和。fēn míng fàn zhái fú jiā yì,què xiàn xiāo jiān zhāng zhì hé。

石门即事

宝鋆

小西湖水碧沈沈,走马冈环快赏心。xiǎo xī hú shuǐ bì shěn shěn,zǒu mǎ gāng huán kuài shǎng xīn。
乌桕半堤梅雪艳,黄芦几曲竹烟深。wū jiù bàn dī méi xuě yàn,huáng lú jǐ qū zhú yān shēn。
放怀陆相踪难溯,屈指逋仙迹可寻。fàng huái lù xiāng zōng nán sù,qū zhǐ bū xiān jì kě xún。
却笑送迎人仆仆,浑疑佳境到山阴。què xiào sòng yíng rén pū pū,hún yí jiā jìng dào shān yīn。

秋兴

宝鋆

登登山径石横斜,一路霜华冷月华。dēng dēng shān jìng shí héng xié,yī lù shuāng huá lěng yuè huá。
亭忆瀛洲挥彩笔,车行瀚海等浮槎。tíng yì yíng zhōu huī cǎi bǐ,chē xíng hàn hǎi děng fú chá。
五更晓漏羌人笛,四野边声蔡女笳。wǔ gèng xiǎo lòu qiāng rén dí,sì yě biān shēng cài nǚ jiā。
多少情怀谁与证,冲寒应负上林花。duō shǎo qíng huái shuí yǔ zhèng,chōng hán yīng fù shàng lín huā。

秋兴

宝鋆

元家瓯脱旧河山,指点黄云白草间。yuán jiā ōu tuō jiù hé shān,zhǐ diǎn huáng yún bái cǎo jiān。
至正晚年仍大漠,居庸当日自雄关。zhì zhèng wǎn nián réng dà mò,jū yōng dāng rì zì xióng guān。
文名一代尊都刺,武烈千秋震伯颜。wén míng yī dài zūn dōu cì,wǔ liè qiān qiū zhèn bó yán。
圣世即今多戚里,虎贲环卫几崇班。shèng shì jí jīn duō qī lǐ,hǔ bēn huán wèi jǐ chóng bān。

过土木驿

宝鋆

黑云吹雨野烟绿,疑有前明战鬼哭。hēi yún chuī yǔ yě yān lǜ,yí yǒu qián míng zhàn guǐ kū。
英宗底事衽金革,遗迹至今说土木。yīng zōng dǐ shì rèn jīn gé,yí jì zhì jīn shuō tǔ mù。
朱家累叶尊奸珰,千乘万骑成孱王。zhū jiā lèi yè zūn jiān dāng,qiān chéng wàn qí chéng càn wáng。
云间天子忽推落,御衣蒙遍征尘黄。yún jiān tiān zi hū tuī luò,yù yī méng biàn zhēng chén huáng。
伯颜欢拥北方去,饱听胡笳蒙古语。bó yán huān yōng běi fāng qù,bǎo tīng hú jiā méng gǔ yǔ。
城隍雨帝妖谶符,归来位以夺门据。chéng huáng yǔ dì yāo chèn fú,guī lái wèi yǐ duó mén jù。
吁嗟明帝真贪天,于少保亦何罪愆。xū jiē míng dì zhēn tān tiān,yú shǎo bǎo yì hé zuì qiān。
却将死事祠王振,定以生还德也先。què jiāng sǐ shì cí wáng zhèn,dìng yǐ shēng hái dé yě xiān。
陈迹荒凉四百载,张曹灵爽依稀在。chén jì huāng liáng sì bǎi zài,zhāng cáo líng shuǎng yī xī zài。
出使我偕英诚公,前后头衔宛相对。chū shǐ wǒ xié yīng chéng gōng,qián hòu tóu xián wǎn xiāng duì。
今古安危迥不同,幸荷圣主德帡幪。jīn gǔ ān wēi jiǒng bù tóng,xìng hé shèng zhǔ dé píng méng。
魂魄有知应叹息,四山飒飒来凄风。hún pò yǒu zhī yīng tàn xī,sì shān sà sà lái qī fēng。

哈拉尼敦

宝鋆

闻说匈奴眼睛绿,李陵子孙黑其目。wén shuō xiōng nú yǎn jīng lǜ,lǐ líng zi sūn hēi qí mù。
瀚海东西滋游牧,至今犹应传部族。hàn hǎi dōng xī zī yóu mù,zhì jīn yóu yīng chuán bù zú。
吁嗟猿臂飞将军,中华以外延祁云。xū jiē yuán bì fēi jiāng jūn,zhōng huá yǐ wài yán qí yún。
烧荒夜猎射猛虎,可有英风肖乃祖。shāo huāng yè liè shè měng hǔ,kě yǒu yīng fēng xiào nǎi zǔ。