古诗词

顾永年

送洪昉思之大梁

顾永年

津亭握手共离觞,匹马长征犯晓霜。jīn tíng wò shǒu gòng lí shāng,pǐ mǎ zhǎng zhēng fàn xiǎo shuāng。
衰草连天风飒飒,冻云垂野日荒荒。shuāi cǎo lián tiān fēng sà sà,dòng yún chuí yě rì huāng huāng。
频年作客雕双鬓,到处题诗挂一囊。pín nián zuò kè diāo shuāng bìn,dào chù tí shī guà yī náng。
岁晚兔园霏雪满,多才司马正游梁。suì wǎn tù yuán fēi xuě mǎn,duō cái sī mǎ zhèng yóu liáng。

偶作

顾永年

头童齿豁发星星,一路阳关不忍听。tóu tóng chǐ huō fā xīng xīng,yī lù yáng guān bù rěn tīng。
终是余生蒙雨露,几曾天意任雷霆。zhōng shì yú shēng méng yǔ lù,jǐ céng tiān yì rèn léi tíng。
桂姜到老犹含辣,蒲柳先秋恐易零。guì jiāng dào lǎo yóu hán là,pú liǔ xiān qiū kǒng yì líng。
见说邻翁真好学,雪深三尺尚穷经。jiàn shuō lín wēng zhēn hǎo xué,xuě shēn sān chǐ shàng qióng jīng。

偶作

顾永年

诛求岂必尽吹毛,名教如何置我曹。zhū qiú qǐ bì jǐn chuī máo,míng jiào rú hé zhì wǒ cáo。
一死许人忘母在,九重无路觉天高。yī sǐ xǔ rén wàng mǔ zài,jiǔ zhòng wú lù jué tiān gāo。
丝丝愁绪成机杼,鹿鹿心头似桔槔。sī sī chóu xù chéng jī zhù,lù lù xīn tóu shì jú gāo。
未是此身沈宦海,梦魂久已怯风涛。wèi shì cǐ shēn shěn huàn hǎi,mèng hún jiǔ yǐ qiè fēng tāo。

偶作其二

顾永年

曾罹钩党自书名,国士知深一死轻。céng lí gōu dǎng zì shū míng,guó shì zhī shēn yī sǐ qīng。
有罪敢逃犹苟活,受恩不报总虚生。yǒu zuì gǎn táo yóu gǒu huó,shòu ēn bù bào zǒng xū shēng。
山妻椎髻亲晨突,病仆扶犁事早耕。shān qī chuí jì qīn chén tū,bìng pū fú lí shì zǎo gēng。
相劝閤门勤力作,含哺鼓腹乐升平。xiāng quàn gé mén qín lì zuò,hán bǔ gǔ fù lè shēng píng。

次儿栋代运北征

顾永年

天子方自将,临边极西域。tiān zi fāng zì jiāng,lín biān jí xī yù。
一挥百万师,灭此而朝食。yī huī bǎi wàn shī,miè cǐ ér cháo shí。
转饷出关中,士不苦饥色。zhuǎn xiǎng chū guān zhōng,shì bù kǔ jī sè。
我沐浩荡恩,愿竭疆场力。wǒ mù hào dàng ēn,yuàn jié jiāng chǎng lì。
马革可裹尸,行行何所怵。mǎ gé kě guǒ shī,xíng xíng hé suǒ chù。
忽闻先慈讣,一恸气欲塞。hū wén xiān cí fù,yī tòng qì yù sāi。
四体软如绵,性命在呼吸。sì tǐ ruǎn rú mián,xìng mìng zài hū xī。
官符火速催,同伴相促逼。guān fú huǒ sù cuī,tóng bàn xiāng cù bī。
有儿立身旁,垂头但哭泣。yǒu ér lì shēn páng,chuí tóu dàn kū qì。
长跪前致词,此行是儿职。zhǎng guì qián zhì cí,cǐ xíng shì ér zhí。
巾帼且从军,须眉宁弗及。jīn guó qiě cóng jūn,xū méi níng fú jí。
结束弃儒冠,弓刀亲自执。jié shù qì rú guān,gōng dāo qīn zì zhí。
跃马去无踪,路旁心恻恻。yuè mǎ qù wú zōng,lù páng xīn cè cè。
望眼远莫穷,吞声独归宅。wàng yǎn yuǎn mò qióng,tūn shēng dú guī zhái。

次儿栋代运北征

顾永年

生儿廿岁余,教养无一善。shēng ér niàn suì yú,jiào yǎng wú yī shàn。
既失阿母欢,父亦罕见面。jì shī ā mǔ huān,fù yì hǎn jiàn miàn。
寒不曾暖衣,饥不曾饱饭。hán bù céng nuǎn yī,jī bù céng bǎo fàn。
虽负读书名,谁与给笔砚。suī fù dú shū míng,shuí yǔ gěi bǐ yàn。
所生尚如此,何况疏与远。suǒ shēng shàng rú cǐ,hé kuàng shū yǔ yuǎn。
儿命本来穷,父又遭谪谴。ér mìng běn lái qióng,fù yòu zāo zhé qiǎn。
徒步出长城,三载忘其倦。tú bù chū zhǎng chéng,sān zài wàng qí juàn。
方喜共生还,谁料复征战。fāng xǐ gòng shēng hái,shuí liào fù zhēng zhàn。
禾黍或不登,荑稗时亦荐。hé shǔ huò bù dēng,tí bài shí yì jiàn。
乃知秋实成,不在种贵贱。nǎi zhī qiū shí chéng,bù zài zhǒng guì jiàn。

次儿栋代运北征

顾永年

一龄父见背,无知人所怜。yī líng fù jiàn bèi,wú zhī rén suǒ lián。
如何白头子,有母抱终天。rú hé bái tóu zi,yǒu mǔ bào zhōng tiān。
六旬顾复恩,尽付东流川。liù xún gù fù ēn,jǐn fù dōng liú chuān。
堂虚不敢登,衣敝不敢牵。táng xū bù gǎn dēng,yī bì bù gǎn qiān。
苟知母已死,思归亦徒然。gǒu zhī mǔ yǐ sǐ,sī guī yì tú rán。
哀哉欲重见,非梦即黄泉。āi zāi yù zhòng jiàn,fēi mèng jí huáng quán。
养儿空令老,何如早弃捐。yǎng ér kōng lìng lǎo,hé rú zǎo qì juān。
栋也代父行,匹马走燕然。dòng yě dài fù xíng,pǐ mǎ zǒu yàn rán。
忘躯冒矢石,一往更无前。wàng qū mào shǐ shí,yī wǎng gèng wú qián。
惭愧我为子,反不如汝贤。cán kuì wǒ wèi zi,fǎn bù rú rǔ xián。

次儿栋代运北征

顾永年

我居辽东西,三月冰尚涸。wǒ jū liáo dōng xī,sān yuè bīng shàng hé。
况涉漠北庭,草木萌未吐。kuàng shè mò běi tíng,cǎo mù méng wèi tǔ。
千里拥流沙,马嘶不敢渡。qiān lǐ yōng liú shā,mǎ sī bù gǎn dù。
朔风昼悲号,黄尘蔽欲暮。shuò fēng zhòu bēi hào,huáng chén bì yù mù。
所仗童仆亲,苦与乐相顾。suǒ zhàng tóng pū qīn,kǔ yǔ lè xiāng gù。
小心事长官,莫更逢其怒。xiǎo xīn shì zhǎng guān,mò gèng féng qí nù。
汝当少壮年,风霜非所虑。rǔ dāng shǎo zhuàng nián,fēng shuāng fēi suǒ lǜ。
所虑情性疏,未必谙世故。suǒ lǜ qíng xìng shū,wèi bì ān shì gù。
出门尽荆榛,有罪孰肯恕。chū mén jǐn jīng zhēn,yǒu zuì shú kěn shù。
岂乏老成人,药石语无误。qǐ fá lǎo chéng rén,yào shí yǔ wú wù。
志不图封侯,图此骨肉聚。zhì bù tú fēng hóu,tú cǐ gǔ ròu jù。
安得柴桑翁,归来及早赋。ān dé chái sāng wēng,guī lái jí zǎo fù。