古诗词

顾鉴

桃源洞

顾鉴

路问桃花源,遥指白马渡。lù wèn táo huā yuán,yáo zhǐ bái mǎ dù。
晻蔼云气深,秦人从此去。àn ǎi yún qì shēn,qín rén cóng cǐ qù。
秦人去千载,白云长自护。qín rén qù qiān zài,bái yún zhǎng zì hù。
何年灵境开,花源忽呈露。hé nián líng jìng kāi,huā yuán hū chéng lù。
从此传人间,物外感生聚。cóng cǐ chuán rén jiān,wù wài gǎn shēng jù。
我来已深冬,不见桃花雨。wǒ lái yǐ shēn dōng,bù jiàn táo huā yǔ。
林深水无源,水绕山回互。lín shēn shuǐ wú yuán,shuǐ rào shān huí hù。
草木净余芳,鱼鸟适幽趣。cǎo mù jìng yú fāng,yú niǎo shì yōu qù。
仿佛鸡犬声,远出云中树。fǎng fú jī quǎn shēng,yuǎn chū yún zhōng shù。
奇踪托杳渺,欲觅曾无路。qí zōng tuō yǎo miǎo,yù mì céng wú lù。
嗟彼武陵渔,津逮仍迷误。jiē bǐ wǔ líng yú,jīn dǎi réng mí wù。
为问避世人,高举将焉赴。wèi wèn bì shì rén,gāo jǔ jiāng yān fù。
渊明结妙想,孤怀聊自寓。yuān míng jié miào xiǎng,gū huái liáo zì yù。
寓言非人间,惝恍何所慕。yù yán fēi rén jiān,chǎng huǎng hé suǒ mù。

飞云岩

顾鉴

西南山多奇,飞云更奇绝。xī nán shān duō qí,fēi yún gèng qí jué。
高骞势欲奔,拔地恣幻谲。gāo qiān shì yù bēn,bá dì zì huàn jué。
初疑卷怒涛,陡若翻积雪。chū yí juǎn nù tāo,dǒu ruò fān jī xuě。
盘旋入青冥,委宛赴泬。pán xuán rù qīng míng,wěi wǎn fù jué。
山与云气浮,云出山之穴。shān yǔ yún qì fú,yún chū shān zhī xué。
一气相吐吞,谁能事分别。yī qì xiāng tǔ tūn,shuí néng shì fēn bié。
幢幢华盖悬,闪闪风轮挈。chuáng chuáng huá gài xuán,shǎn shǎn fēng lún qiè。
坤灵发秘奥,雕锼元气泄。kūn líng fā mì ào,diāo sōu yuán qì xiè。
俄闻响春雷,骇若飞列缺。é wén xiǎng chūn léi,hài ruò fēi liè quē。
不知何处泉,翻空飞玉屑。bù zhī hé chù quán,fān kōng fēi yù xiè。
高踪缅前贤,披榛寻断碣。gāo zōng miǎn qián xián,pī zhēn xún duàn jié。
按籍不可求,别获圣果偈。àn jí bù kě qiú,bié huò shèng guǒ jì。
儒墨岂同科,达者自综撷。rú mò qǐ tóng kē,dá zhě zì zōng xié。
读如钳在口,虫鱼多漫灭。dú rú qián zài kǒu,chóng yú duō màn miè。
钝根落尘缘,解费生公说。dùn gēn luò chén yuán,jiě fèi shēng gōng shuō。
坐久阴风生,凛冽竖毛发。zuò jiǔ yīn fēng shēng,lǐn liè shù máo fā。
萧萧众壑鸣,万象纷轩颉。xiāo xiāo zhòng hè míng,wàn xiàng fēn xuān jié。
陡抱杞人忧,难为灵境悦,樵青不解事,瞪目复挢舌。dǒu bào qǐ rén yōu,nán wèi líng jìng yuè,qiáo qīng bù jiě shì,dèng mù fù jiǎo shé。
何年嘘气成,终古此盘结。hé nián xū qì chéng,zhōng gǔ cǐ pán jié。

伏波庙

顾鉴

逆莽乘权窃神器,龙蛇战野天日蔽。nì mǎng chéng quán qiè shén qì,lóng shé zhàn yě tiān rì bì。
雄也作颂歆也臣,读书万卷纲常昧。xióng yě zuò sòng xīn yě chén,dú shū wàn juǎn gāng cháng mèi。
是时伏波伏草莽,怀才欲试空无计。shì shí fú bō fú cǎo mǎng,huái cái yù shì kōng wú jì。
子阳隗嚣俱僣窃,纷纷割据皆称帝。zi yáng kuí xiāo jù tiě qiè,fēn fēn gē jù jiē chēng dì。
公时遨游蜀陇间,足履其庭心窃议。gōng shí áo yóu shǔ lǒng jiān,zú lǚ qí tíng xīn qiè yì。
世乱时危汉鼎移,回翔审顾难为地。shì luàn shí wēi hàn dǐng yí,huí xiáng shěn gù nán wèi dì。
白水真人起南阳,苍生有托神明契。bái shuǐ zhēn rén qǐ nán yáng,cāng shēng yǒu tuō shén míng qì。
英雄一见决先几,从此委身心不二。yīng xióng yī jiàn jué xiān jǐ,cóng cǐ wěi shēn xīn bù èr。
始知帝王自有真,区区边幅徒滋伪。shǐ zhī dì wáng zì yǒu zhēn,qū qū biān fú tú zī wěi。
聚米陈筹指掌中,中兴戡乱归睥睨。jù mǐ chén chóu zhǐ zhǎng zhōng,zhōng xīng kān luàn guī pì nì。
风云遭际亦偶然,独具巨眼乘时会。fēng yún zāo jì yì ǒu rán,dú jù jù yǎn chéng shí huì。
赤符应谶大创平,炎炎火德中天继。chì fú yīng chèn dà chuàng píng,yán yán huǒ dé zhōng tiān jì。
徵侧披猖又寇边,一麾再扫交州沴。zhēng cè pī chāng yòu kòu biān,yī huī zài sǎo jiāo zhōu lì。
至今铜柱标南服,当日明珠谗苡薏。zhì jīn tóng zhù biāo nán fú,dāng rì míng zhū chán yǐ yì。
只此已足表旗常,胡为雄心犹奋励。zhǐ cǐ yǐ zú biǎo qí cháng,hú wèi xióng xīn yóu fèn lì。
七十霜髯再据鞍,五溪南触蛮荒厉。qī shí shuāng rán zài jù ān,wǔ xī nán chù mán huāng lì。
马革岂真求夙愿,久要竟堕斯言泪。mǎ gé qǐ zhēn qiú sù yuàn,jiǔ yào jìng duò sī yán lèi。
清浪滩头金碧辉,灵旗风卷彤云翳。qīng làng tān tóu jīn bì huī,líng qí fēng juǎn tóng yún yì。
鹧鸪不呼神鸦翔,洪涛汹汹余战气。zhè gū bù hū shén yā xiáng,hóng tāo xiōng xiōng yú zhàn qì。
舟师估舶尽解帆,巴童作舞楚巫祭。zhōu shī gū bó jǐn jiě fān,bā tóng zuò wǔ chǔ wū jì。
试问云台何处问遗踪,公之英灵犹利济。shì wèn yún tái hé chù wèn yí zōng,gōng zhī yīng líng yóu lì jì。