古诗词

郁永河

土番竹枝词

郁永河

老翁似女女如男,男女无分总一般。lǎo wēng shì nǚ nǚ rú nán,nán nǚ wú fēn zǒng yī bān。
口角有髭皆拔尽,须眉却作妇人颜。kǒu jiǎo yǒu zī jiē bá jǐn,xū méi què zuò fù rén yán。

土番竹枝词

郁永河

腰下人人插短刀,朝朝磨砺可吹毛。yāo xià rén rén chā duǎn dāo,cháo cháo mó lì kě chuī máo。
杀人屠狗般般用,才罢樵薪又索绹。shā rén tú gǒu bān bān yòng,cái bà qiáo xīn yòu suǒ táo。

土番竹枝词

郁永河

耕田凿井自艰辛,缓急何曾叩比邻。gēng tián záo jǐng zì jiān xīn,huǎn jí hé céng kòu bǐ lín。
构屋斫轮还结网,百工俱备一人身。gòu wū zhuó lún hái jié wǎng,bǎi gōng jù bèi yī rén shēn。

土番竹枝词

郁永河

轻身矫捷似猿猱,编竹为箍束细腰。qīng shēn jiǎo jié shì yuán náo,biān zhú wèi gū shù xì yāo。
等得吹箫寻凤侣,从今割断伴妖娆。děng dé chuī xiāo xún fèng lǚ,cóng jīn gē duàn bàn yāo ráo。

土番竹枝词

郁永河

男儿待字早离娘,有子成童任远扬。nán ér dài zì zǎo lí niáng,yǒu zi chéng tóng rèn yuǎn yáng。
不重生男重生女,家园原不与儿郎。bù zhòng shēng nán zhòng shēng nǚ,jiā yuán yuán bù yǔ ér láng。

土番竹枝词

郁永河

女儿才到破瓜时,阿母忙为构室居。nǚ ér cái dào pò guā shí,ā mǔ máng wèi gòu shì jū。
吹得鼻箫能合调,任教自择可人儿。chuī dé bí xiāo néng hé diào,rèn jiào zì zé kě rén ér。

土番竹枝词

郁永河

只须娇女得欢心,那见堂开孔雀屏。zhǐ xū jiāo nǚ dé huān xīn,nà jiàn táng kāi kǒng què píng。
既得欢心才挽手,更加凿齿缔姻盟。jì dé huān xīn cái wǎn shǒu,gèng jiā záo chǐ dì yīn méng。

土番竹枝词

郁永河

乱发鬖鬖不作緺,常将两手自搔爬。luàn fā sān sān bù zuò guā,cháng jiāng liǎng shǒu zì sāo pá。
飞蓬毕世无膏沐,一样绸缪是室家。fēi péng bì shì wú gāo mù,yī yàng chóu móu shì shì jiā。

土番竹枝词

郁永河

谁道番姬巧解酿,自将生米嚼成浆。shuí dào fān jī qiǎo jiě niàng,zì jiāng shēng mǐ jué chéng jiāng。
竹筒为瓮床头挂,客至开筒劝客尝。zhú tǒng wèi wèng chuáng tóu guà,kè zhì kāi tǒng quàn kè cháng。

土番竹枝词

郁永河

夫携弓矢妇锄耰,无褐无衣不解愁。fū xié gōng shǐ fù chú yōu,wú hè wú yī bù jiě chóu。
番罽一围聊蔽体,雨来还有鹿皮兜。fān jì yī wéi liáo bì tǐ,yǔ lái hái yǒu lù pí dōu。

土番竹枝词

郁永河

竹弓楛矢赴鹿场,射得鹿来交社商。zhú gōng hù shǐ fù lù chǎng,shè dé lù lái jiāo shè shāng。
家家妇子门前盼,饱惟馀沥是头肠。jiā jiā fù zi mén qián pàn,bǎo wéi yú lì shì tóu cháng。

土番竹枝词

郁永河

莽葛元来是小舠,刳将独木似浮瓢。mǎng gé yuán lái shì xiǎo dāo,kū jiāng dú mù shì fú piáo。
月明海澨歌如沸,知是番儿夜弄潮。yuè míng hǎi shì gē rú fèi,zhī shì fān ér yè nòng cháo。

土番竹枝词

郁永河

种秫秋来甫入场,举家为计一年粮。zhǒng shú qiū lái fǔ rù chǎng,jǔ jiā wèi jì yī nián liáng。
馀皆酿酒呼群辈,共罄平原十日觞。yú jiē niàng jiǔ hū qún bèi,gòng qìng píng yuán shí rì shāng。

土番竹枝词

郁永河

梨园敝服尽蒙茸,男女无分只尚红。lí yuán bì fú jǐn méng rōng,nán nǚ wú fēn zhǐ shàng hóng。
或曳朱襦或半臂,土官气象已从容。huò yè zhū rú huò bàn bì,tǔ guān qì xiàng yǐ cóng róng。

土番竹枝词

郁永河

土番舌上掉都卢,对酒欢呼打剌酥。tǔ fān shé shàng diào dōu lú,duì jiǔ huān hū dǎ lá sū。
闻道金亡避元难,飓风吹到始谋居。wén dào jīn wáng bì yuán nán,jù fēng chuī dào shǐ móu jū。

土番竹枝词

郁永河

深山负险聚游魂,一种名为傀儡番。shēn shān fù xiǎn jù yóu hún,yī zhǒng míng wèi guī lěi fān。
博得头颅当户列,髑髅多处是豪门。bó dé tóu lú dāng hù liè,dú lóu duō chù shì háo mén。

晓行

郁永河

山色晓逾洁,溪声静自流。shān sè xiǎo yú jié,xī shēng jìng zì liú。
人言隔陇阪,犬吠出村陬。rén yán gé lǒng bǎn,quǎn fèi chū cūn zōu。
细雨沾衣湿,轻寒动客愁。xì yǔ zhān yī shī,qīng hán dòng kè chóu。
白云真可羡,舒卷在峰头。bái yún zhēn kě xiàn,shū juǎn zài fēng tóu。

老榕

郁永河

榕阴垂一亩,斤斧慨无施。róng yīn chuí yī mǔ,jīn fǔ kǎi wú shī。
臃肿多骈干,?蜷尽附枝。yōng zhǒng duō pián gàn,lián quán jǐn fù zhī。
风霜经饱历,岁月自荣滋。fēng shuāng jīng bǎo lì,suì yuè zì róng zī。
相见长如此,曾无凋落时。xiāng jiàn zhǎng rú cǐ,céng wú diāo luò shí。

游虎溪岩

郁永河

绝顶多奇石,巑岏聚一丛。jué dǐng duō qí shí,cuán wán jù yī cóng。
悬崖临巨壑,叠嶂吼长风。xuán yá lín jù hè,dié zhàng hǒu zhǎng fēng。
屐折危栏转,筇支曲磴通。jī zhé wēi lán zhuǎn,qióng zhī qū dèng tōng。
扶桑遥在望,落日晚潮红。fú sāng yáo zài wàng,luò rì wǎn cháo hóng。

登怡山僧院

郁永河

弱水归帆远,惊涛日夜纷。ruò shuǐ guī fān yuǎn,jīng tāo rì yè fēn。
青衫馀蜃气,宝剑有龙文。qīng shān yú shèn qì,bǎo jiàn yǒu lóng wén。
暂息沧州驾,还瞻故国云。zàn xī cāng zhōu jià,hái zhān gù guó yún。
钟声与禅诵,清响得重闻。zhōng shēng yǔ chán sòng,qīng xiǎng dé zhòng wén。
50123