古诗词

张瀛

赠琴棋僧歌

张瀛

我尝听师法一说,波上莲花水中月。wǒ cháng tīng shī fǎ yī shuō,bō shàng lián huā shuǐ zhōng yuè。
不垢不净是色空,无法无空亦无灭。bù gòu bù jìng shì sè kōng,wú fǎ wú kōng yì wú miè。
我尝听师禅一观,浪溢鳌头蟾魄满。wǒ cháng tīng shī chán yī guān,làng yì áo tóu chán pò mǎn。
河沙世界尽空空,一寸寒灰冷灯畔。hé shā shì jiè jǐn kōng kōng,yī cùn hán huī lěng dēng pàn。
我又听师琴一抚,长松唤住秋山雨。wǒ yòu tīng shī qín yī fǔ,zhǎng sōng huàn zhù qiū shān yǔ。
弦中雅弄若铿金,指下寒泉流太古。xián zhōng yǎ nòng ruò kēng jīn,zhǐ xià hán quán liú tài gǔ。
我又听师棋一著,山顶坐沈红日脚。wǒ yòu tīng shī qí yī zhù,shān dǐng zuò shěn hóng rì jiǎo。
阿谁称是国手人,罗浮道士赌却鹤。ā shuí chēng shì guó shǒu rén,luó fú dào shì dǔ què hè。
输却药,法怀斟下红霞丹,束手不敢争头角。shū què yào,fǎ huái zhēn xià hóng xiá dān,shù shǒu bù gǎn zhēng tóu jiǎo。