古诗词

顾仙根

秋柳和云涧韵

顾仙根

青春泽亦久,弱质岂堪任。qīng chūn zé yì jiǔ,ruò zhì qǐ kān rèn。
顿觉形俱减,何曾秋已深。dùn jué xíng jù jiǎn,hé céng qiū yǐ shēn。
影摇既竭力,丝系不枯心。yǐng yáo jì jié lì,sī xì bù kū xīn。
谁惜芳时叶,纷飞散满林。shuí xī fāng shí yè,fēn fēi sàn mǎn lín。

游宏济寺

顾仙根

下山履平陆,山转寺门静。xià shān lǚ píng lù,shān zhuǎn sì mén jìng。
屋上石势险,屋里人心正。wū shàng shí shì xiǎn,wū lǐ rén xīn zhèng。
佛镫常不灭,僧容不离病。fú dèng cháng bù miè,sēng róng bù lí bìng。
前山与后山,登楼江光映。qián shān yǔ hòu shān,dēng lóu jiāng guāng yìng。
何必入深山,山深得真性。hé bì rù shēn shān,shān shēn dé zhēn xìng。

郡馆作

顾仙根

我行复至郡,舍馆临官市。wǒ xíng fù zhì jùn,shě guǎn lín guān shì。
市言虽杂乱,亦复有至理。shì yán suī zá luàn,yì fù yǒu zhì lǐ。
诤词何纷纷,半是村农子。zhèng cí hé fēn fēn,bàn shì cūn nóng zi。
懦拙易成忿,忿息讼方始。nuò zhuō yì chéng fèn,fèn xī sòng fāng shǐ。
云从去岁来,日日向城里。yún cóng qù suì lái,rì rì xiàng chéng lǐ。
良田半已典,岂不思秉耒。liáng tián bàn yǐ diǎn,qǐ bù sī bǐng lěi。
今春多夜雨,农事家家起。jīn chūn duō yè yǔ,nóng shì jiā jiā qǐ。
未得见长官,胥吏来无已。wèi dé jiàn zhǎng guān,xū lì lái wú yǐ。

冬菊和唐竹虚韵

顾仙根

映月非秋影,晚香直至今。yìng yuè fēi qiū yǐng,wǎn xiāng zhí zhì jīn。
人情仍旧向,篱落故相亲。rén qíng réng jiù xiàng,lí luò gù xiāng qīn。
入目似余傲,此君无是心。rù mù shì yú ào,cǐ jūn wú shì xīn。
摧残霜又雪,根底得春深。cuī cán shuāng yòu xuě,gēn dǐ dé chūn shēn。

水乐洞

顾仙根

入洞畏仰视,峭石高于头。rù dòng wèi yǎng shì,qiào shí gāo yú tóu。
暗步蹑滑径,晴昼忽夜幽。àn bù niè huá jìng,qíng zhòu hū yè yōu。
石空泉愈响,澎湃水四流。shí kōng quán yù xiǎng,pēng pài shuǐ sì liú。
我友发狂兴,大笑声不休。wǒ yǒu fā kuáng xīng,dà xiào shēng bù xiū。
手掬一勺水,为我澄双眸。shǒu jū yī sháo shuǐ,wèi wǒ chéng shuāng móu。
洞外方畏暑,洞内疑清秋。dòng wài fāng wèi shǔ,dòng nèi yí qīng qiū。
垣倾乱草荒,披拂登层丘。yuán qīng luàn cǎo huāng,pī fú dēng céng qiū。
石上更有池,天巧非人锼。shí shàng gèng yǒu chí,tiān qiǎo fēi rén sōu。
贾氏曾构园,盛事遗灵羞。jiǎ shì céng gòu yuán,shèng shì yí líng xiū。
造化本无心,安用区薰莸。zào huà běn wú xīn,ān yòng qū xūn yóu。
我自出奇幻,人自恣冥搜。wǒ zì chū qí huàn,rén zì zì míng sōu。

南屏

顾仙根

摩天石为屏,结构因嵚崎。mó tiān shí wèi píng,jié gòu yīn qīn qí。
绿树各争长,山高树亦随。lǜ shù gè zhēng zhǎng,shān gāo shù yì suí。
入门不数武,积阴凉阶墀。rù mén bù shù wǔ,jī yīn liáng jiē chí。
缘径登愈高,俯楼眺且危。yuán jìng dēng yù gāo,fǔ lóu tiào qiě wēi。
苍苔隐古迹,涑水留遗姿。cāng tái yǐn gǔ jì,sù shuǐ liú yí zī。
空际鸾凤翔,手摩心仪之。kōng jì luán fèng xiáng,shǒu mó xīn yí zhī。
丹崖不可见,琴台犹有基。dān yá bù kě jiàn,qín tái yóu yǒu jī。
湖光忽掩映,天风吹纷披。hú guāng hū yǎn yìng,tiān fēng chuī fēn pī。
寻幽贵奥窍,固不厌险巇。xún yōu guì ào qiào,gù bù yàn xiǎn xī。
牵衣陟绝顶,最下那敢窥。qiān yī zhì jué dǐng,zuì xià nà gǎn kuī。
少立喘稍息,挥汗神未夷。shǎo lì chuǎn shāo xī,huī hàn shén wèi yí。
涧底见茅屋,四面流清漪。jiàn dǐ jiàn máo wū,sì miàn liú qīng yī。
林深日易昏,安得久留兹。lín shēn rì yì hūn,ān dé jiǔ liú zī。
一步一回顾,暮霭滋漫弥。yī bù yī huí gù,mù ǎi zī màn mí。
终日一园闭,万壑千岩奇。zhōng rì yī yuán bì,wàn hè qiān yán qí。

晚步偶然作

顾仙根

既饱忽自得,不觉心神舒。jì bǎo hū zì dé,bù jué xīn shén shū。
举目皆可爱,举步皆自如。jǔ mù jiē kě ài,jǔ bù jiē zì rú。
何以一日内,或戚又或愉。hé yǐ yī rì nèi,huò qī yòu huò yú。
戚时怒所触,愉时喜有余。qī shí nù suǒ chù,yú shí xǐ yǒu yú。
愉戚本无端,在我不可诬。yú qī běn wú duān,zài wǒ bù kě wū。
何况我与人,安得不相殊。hé kuàng wǒ yǔ rén,ān dé bù xiāng shū。
但于此理得,人我无龃龉。dàn yú cǐ lǐ dé,rén wǒ wú jǔ yǔ。
出门有大道,新月盈通衢。chū mén yǒu dà dào,xīn yuè yíng tōng qú。
与人共往来,忘我为羁孤。yǔ rén gòng wǎng lái,wàng wǒ wèi jī gū。