古诗词

顾翃

村居

顾翃

顿作无家客,偏为间道行。dùn zuò wú jiā kè,piān wèi jiān dào xíng。
艰难脱贼手,辛苦出危城。jiān nán tuō zéi shǒu,xīn kǔ chū wēi chéng。
破甑悲身世,虚舟任死生。pò zèng bēi shēn shì,xū zhōu rèn sǐ shēng。
凄凉《穷鸟赋》,弓影莫频惊。qī liáng qióng niǎo fù,gōng yǐng mò pín jīng。

村居

顾翃

生事风前叶,人情屋上乌。shēng shì fēng qián yè,rén qíng wū shàng wū。
苍生犹有劫,群盗尚稽诛。cāng shēng yóu yǒu jié,qún dào shàng jī zhū。
鼓枻逢渔父,缨冠笑腐儒。gǔ yì féng yú fù,yīng guān xiào fǔ rú。
宵来望天末,云气正模糊。xiāo lái wàng tiān mò,yún qì zhèng mó hú。

村居

顾翃

经旬无客至,绿遍上阶苔。jīng xún wú kè zhì,lǜ biàn shàng jiē tái。
石压笋斜出,雨淹花卧开。shí yā sǔn xié chū,yǔ yān huā wò kāi。
避喧聊把卷,恶醉罢衔杯。bì xuān liáo bǎ juǎn,è zuì bà xián bēi。
却怪墙东叟,谈诗久不来。què guài qiáng dōng sǒu,tán shī jiǔ bù lái。

村居

顾翃

每叹两无极,欣闻岁有秋。měi tàn liǎng wú jí,xīn wén suì yǒu qiū。
直因穷得健,始信老无忧。zhí yīn qióng dé jiàn,shǐ xìn lǎo wú yōu。
一举输鸿鹄,群呼任马牛。yī jǔ shū hóng gǔ,qún hū rèn mǎ niú。
君看三尺剑,绕指亦成柔。jūn kàn sān chǐ jiàn,rào zhǐ yì chéng róu。

初冬避居东乡感赋其二

顾翃

巡植登陴愧壮夫,斗间妖孛认模糊。xún zhí dēng pí kuì zhuàng fū,dòu jiān yāo bèi rèn mó hú。
遗民已听千家哭,贼火还愁万室枯。yí mín yǐ tīng qiān jiā kū,zéi huǒ hái chóu wàn shì kū。
大将空传拥鹅鹳,团兵犹虑聚萑苻。dà jiāng kōng chuán yōng é guàn,tuán bīng yóu lǜ jù huán fú。
七朝涵养称全胜,此日雕残那易苏。qī cháo hán yǎng chēng quán shèng,cǐ rì diāo cán nà yì sū。

初冬避居东乡感赋其二

顾翃

桃源何处独伥伥,咫尺烽烟隔故乡。táo yuán hé chù dú chāng chāng,zhǐ chǐ fēng yān gé gù xiāng。
恶梦每疑逢黑劫,微官也似熟黄粱。è mèng měi yí féng hēi jié,wēi guān yě shì shú huáng liáng。
饥寒我愧陈无已,忧乐谁知杜季良。jī hán wǒ kuì chén wú yǐ,yōu lè shuí zhī dù jì liáng。
身世那堪追子美,咏诗独立太苍茫。shēn shì nà kān zhuī zi měi,yǒng shī dú lì tài cāng máng。

初冬避居东乡感赋其二

顾翃

太息威弧久不振,坐令群盗满城闉。tài xī wēi hú jiǔ bù zhèn,zuò lìng qún dào mǎn chéng yīn。
一身漂泊风中絮,几辈流亡劫后尘。yī shēn piāo pō fēng zhōng xù,jǐ bèi liú wáng jié hòu chén。
漫说军储敲骨髓,谁知筹笔敝精神。màn shuō jūn chǔ qiāo gǔ suǐ,shuí zhī chóu bǐ bì jīng shén。
幺魔命尽终菹醢,会见熙阳丽紫宸。yāo mó mìng jǐn zhōng jū hǎi,huì jiàn xī yáng lì zǐ chén。

仲冬五日玉年珠川二儿来寓作诗示孙春元用东坡清虚堂诗韵

顾翃

岁寒墐户无风沙,如僧退院吏退衙。suì hán jìn hù wú fēng shā,rú sēng tuì yuàn lì tuì yá。
余年健在真硕果,世事阅尽如空花。yú nián jiàn zài zhēn shuò guǒ,shì shì yuè jǐn rú kōng huā。
峥嵘岁月蛇掣尾,漂泊身世狗丧家。zhēng róng suì yuè shé chè wěi,piāo pō shēn shì gǒu sàng jiā。
一掬得饱羡饥鹜,三匝未稳输惊鸦。yī jū dé bǎo xiàn jī wù,sān zā wèi wěn shū jīng yā。
子舍来愁室悬磬,孙谋近喜经传葩。zi shě lái chóu shì xuán qìng,sūn móu jìn xǐ jīng chuán pā。
剩僚那得太仓粟,残客敢望头纲茶。shèng liáo nà dé tài cāng sù,cán kè gǎn wàng tóu gāng chá。
分随博士写驴券,敢逐健儿挽马挝。fēn suí bó shì xiě lǘ quàn,gǎn zhú jiàn ér wǎn mǎ wō。
但支傲骨动龃龉,岂有奇字攻蒐爬。dàn zhī ào gǔ dòng jǔ yǔ,qǐ yǒu qí zì gōng sōu pá。
见闻时复助嚄唶,疏水幸能办咄嗟。jiàn wén shí fù zhù huō zé,shū shuǐ xìng néng bàn duō jiē。
只愁衰鬓等枯雪,安望醉脸如流霞。zhǐ chóu shuāi bìn děng kū xuě,ān wàng zuì liǎn rú liú xiá。

初冬避居东乡感赋其一

顾翃

三月孤悬斗大城,四邻俱陷绝援兵。sān yuè gū xuán dòu dà chéng,sì lín jù xiàn jué yuán bīng。
重关尚设颠当守,一穴潜通蠮螉营。zhòng guān shàng shè diān dāng shǒu,yī xué qián tōng yē wēng yíng。
君子空悲化猿鹤,天公未肯戮鲵鲸。jūn zi kōng bēi huà yuán hè,tiān gōng wèi kěn lù ní jīng。
腐儒纵复从宽政,七十头颅悔幸生。fǔ rú zòng fù cóng kuān zhèng,qī shí tóu lú huǐ xìng shēng。