古诗词

蕴端

遵化道中

蕴端

朝发石门驿,行行去莫停。cháo fā shí mén yì,xíng xíng qù mò tíng。
云低垂地黑,山削倚天青。yún dī chuí dì hēi,shān xuē yǐ tiān qīng。
歧路愁萦结,孤城望杳冥。qí lù chóu yíng jié,gū chéng wàng yǎo míng。
一宵闻雨过,溪水没鱼汀。yī xiāo wén yǔ guò,xī shuǐ méi yú tīng。

雨霁

蕴端

梅雨正凄凄,空庭入望迷。méi yǔ zhèng qī qī,kōng tíng rù wàng mí。
当门不见路,积水已成溪。dāng mén bù jiàn lù,jī shuǐ yǐ chéng xī。
细草涵烟绿,垂杨覆槛低。xì cǎo hán yān lǜ,chuí yáng fù kǎn dī。
晚晴无限好,白日挂檐西。wǎn qíng wú xiàn hǎo,bái rì guà yán xī。

红兰室同朱襄夜话

蕴端

闲谈消永夜,海底出冰轮。xián tán xiāo yǒng yè,hǎi dǐ chū bīng lún。
室暗镫花大,窗明树影真。shì àn dèng huā dà,chuāng míng shù yǐng zhēn。
拥炉贪暖气,多病减精神。yōng lú tān nuǎn qì,duō bìng jiǎn jīng shén。
无酒娱诗室,深惭作主人。wú jiǔ yú shī shì,shēn cán zuò zhǔ rén。

积雨初霁同蒋景祈王敏敦柯煜周鼎沈坚释元乘分得八庚

蕴端

连日浓阴积,今朝喜有晴。lián rì nóng yīn jī,jīn cháo xǐ yǒu qíng。
映苔流水绿,近日乱云明。yìng tái liú shuǐ lǜ,jìn rì luàn yún míng。
旋听凉蝉噪,犹疑夜雨声。xuán tīng liáng chán zào,yóu yí yè yǔ shēng。
归飞梁上燕,毛羽一身轻。guī fēi liáng shàng yàn,máo yǔ yī shēn qīng。

飒飒

蕴端

飒飒西风旅雁过,佳期岁月两蹉跎。sà sà xī fēng lǚ yàn guò,jiā qī suì yuè liǎng cuō tuó。
赤箫声里三更月,绿酒尊前一曲歌。chì xiāo shēng lǐ sān gèng yuè,lǜ jiǔ zūn qián yī qū gē。
别后几曾通好梦,见时未许托微波。bié hòu jǐ céng tōng hǎo mèng,jiàn shí wèi xǔ tuō wēi bō。
沈郎纵不吟诗瘦,可奈无端《六忆》何?shěn láng zòng bù yín shī shòu,kě nài wú duān liù yì hé?

过西峰草堂看黄叶赋赠

蕴端

君今万卷自堆胸,学稼何须问老农。jūn jīn wàn juǎn zì duī xiōng,xué jià hé xū wèn lǎo nóng。
当户水深八九尺,隔城山出两三峰。dāng hù shuǐ shēn bā jiǔ chǐ,gé chéng shān chū liǎng sān fēng。
隐居志似陶弘景,醉卧身同阮嗣宗。yǐn jū zhì shì táo hóng jǐng,zuì wò shēn tóng ruǎn sì zōng。
不必邀朋吟败叶,定交愿比后凋松。bù bì yāo péng yín bài yè,dìng jiāo yuàn bǐ hòu diāo sōng。

漠南

蕴端

漠南斜路落红曛,风叠沙纹作水纹。mò nán xié lù luò hóng xūn,fēng dié shā wén zuò shuǐ wén。
去日野花犹烂漫,归时病叶乱纷纭。qù rì yě huā yóu làn màn,guī shí bìng yè luàn fēn yún。
老蛇升树缠虬干,孤雁摩天负鹤群。lǎo shé shēng shù chán qiú gàn,gū yàn mó tiān fù hè qún。
尚在秦关千里外,故乡音信杳难闻。shàng zài qín guān qiān lǐ wài,gù xiāng yīn xìn yǎo nán wén。

归至中途复有北行之役因赋

蕴端

夜见旄头闪闪明,羽书烽火乱纵横。yè jiàn máo tóu shǎn shǎn míng,yǔ shū fēng huǒ luàn zòng héng。
孤身方就南归计,半路重登北去程。gū shēn fāng jiù nán guī jì,bàn lù zhòng dēng běi qù chéng。
倦数客途嫌马慢,寒添风力压裘轻。juàn shù kè tú xián mǎ màn,hán tiān fēng lì yā qiú qīng。
迂儒敢道从军苦,从古高阳有郦生。yū rú gǎn dào cóng jūn kǔ,cóng gǔ gāo yáng yǒu lì shēng。

春郊晚眺

蕴端

长堤一望夕阳斜,芳树枝枝待暮鸦。zhǎng dī yī wàng xī yáng xié,fāng shù zhī zhī dài mù yā。
西岭生云将作雨,春风无力不飞花。xī lǐng shēng yún jiāng zuò yǔ,chūn fēng wú lì bù fēi huā。
娇莺细啭留清昼,孤鹜徐飞带晚霞。jiāo yīng xì zhuàn liú qīng zhòu,gū wù xú fēi dài wǎn xiá。
野客独扶藜杖过,柳阴深处觅渔家。yě kè dú fú lí zhàng guò,liǔ yīn shēn chù mì yú jiā。

寄顾卓

蕴端

千里书来春色明,江南江北动离情。qiān lǐ shū lái chūn sè míng,jiāng nán jiāng běi dòng lí qíng。
别时折尽桥边柳,又见条条叶叶生。bié shí zhé jǐn qiáo biān liǔ,yòu jiàn tiáo tiáo yè yè shēng。

无题

蕴端

寂寞重门里,徘徊小院中。jì mò zhòng mén lǐ,pái huái xiǎo yuàn zhōng。
一朝歌《子夜》,三月老春风。yī cháo gē zi yè,sān yuè lǎo chūn fēng。
梦为愁多乱,诗因思苦工。mèng wèi chóu duō luàn,shī yīn sī kǔ gōng。
鹃知无限恨,花自不胜红。juān zhī wú xiàn hèn,huā zì bù shèng hóng。
久别肠应结,遥怜心亦同。jiǔ bié cháng yīng jié,yáo lián xīn yì tóng。
非关泉下路,岂是月中宫。fēi guān quán xià lù,qǐ shì yuè zhōng gōng。
生死能相见,仙凡尚可通。shēng sǐ néng xiāng jiàn,xiān fán shàng kě tōng。
如何归白阁,咫尺胜苍穹。rú hé guī bái gé,zhǐ chǐ shèng cāng qióng。

读列子

蕴端

嗟嗟子列子,居郑四十年。jiē jiē zi liè zi,jū zhèng sì shí nián。
国君卿大夫,无人知其贤。guó jūn qīng dà fū,wú rén zhī qí xián。
子阳不好士,遗粟以人言。zi yáng bù hǎo shì,yí sù yǐ rén yán。
当年有饥色,后世称神仙。dāng nián yǒu jī sè,hòu shì chēng shén xiān。

读列子

蕴端

形动而生影,声动而生响。xíng dòng ér shēng yǐng,shēng dòng ér shēng xiǎng。
无动而生有,自然非勉强。wú dòng ér shēng yǒu,zì rán fēi miǎn qiáng。
有形必有终,死生互消长。yǒu xíng bì yǒu zhōng,sǐ shēng hù xiāo zhǎng。
茫茫天地间,那能常俯仰。máng máng tiān dì jiān,nà néng cháng fǔ yǎng。
鬼者即是归,当作归家想。guǐ zhě jí shì guī,dāng zuò guī jiā xiǎng。
死人为归人,生人行何往。sǐ rén wèi guī rén,shēng rén xíng hé wǎng。
一人失其家,世必为狂荡。yī rén shī qí jiā,shì bì wèi kuáng dàng。
天下皆失家,曾莫知其枉。tiān xià jiē shī jiā,céng mò zhī qí wǎng。
圣人一生死,去来如反掌。shèng rén yī shēng sǐ,qù lái rú fǎn zhǎng。

读列子

蕴端

人生有大化,天地皆密移。rén shēng yǒu dà huà,tiān dì jiē mì yí。
死亡接老耄,少壮代婴儿。sǐ wáng jiē lǎo mào,shǎo zhuàng dài yīng ér。
貌色与智态,爪发与肤皮。mào sè yǔ zhì tài,zhǎo fā yǔ fū pí。
随生而随落,非复婴儿时。suí shēng ér suí luò,fēi fù yīng ér shí。
其间不可觉,俟至后方知。qí jiān bù kě jué,qí zhì hòu fāng zhī。

灵佑寺丈室画松歌

蕴端

高僧丈室素壁立,色如积雪光如湿。gāo sēng zhàng shì sù bì lì,sè rú jī xuě guāng rú shī。
卧云主人发清狂,泼翻一斗松煤汁。wò yún zhǔ rén fā qīng kuáng,pō fān yī dòu sōng méi zhī。
由来笔可补化工,化出苍髯老黑龙。yóu lái bǐ kě bǔ huà gōng,huà chū cāng rán lǎo hēi lóng。
老龙惟肯半身见,半身何处藏虚空。lǎo lóng wéi kěn bàn shēn jiàn,bàn shēn hé chù cáng xū kōng。
龙性变化原无穷,头角插戟尾掉风。lóng xìng biàn huà yuán wú qióng,tóu jiǎo chā jǐ wěi diào fēng。
行处雷电云雨从,岂知时序当严冬。xíng chù léi diàn yún yǔ cóng,qǐ zhī shí xù dāng yán dōng。
蛰龙垂首等蛰虫,丰隆捉龙掷壁上,更化百尺之老松。zhé lóng chuí shǒu děng zhé chóng,fēng lóng zhuō lóng zhì bì shàng,gèng huà bǎi chǐ zhī lǎo sōng。
老松前身是老龙,松龙虽别神灵通。lǎo sōng qián shēn shì lǎo lóng,sōng lóng suī bié shén líng tōng。
趺坐犹然风雨后,犹作涛声吼定中。fū zuò yóu rán fēng yǔ hòu,yóu zuò tāo shēng hǒu dìng zhōng。

关山月

蕴端

关山月,一年十二度圆缺。guān shān yuè,yī nián shí èr dù yuán quē。
平时不忍看,况是中秋节。píng shí bù rěn kàn,kuàng shì zhōng qiū jié。
此际穹庐已尽眠,团团独对南来客。cǐ jì qióng lú yǐ jǐn mián,tuán tuán dú duì nán lái kè。
关山月,玉宇绝纤尘。guān shān yuè,yù yǔ jué xiān chén。
平沙明似水,矮树远疑人。píng shā míng shì shuǐ,ǎi shù yuǎn yí rén。
关山月,万里共清辉。guān shān yuè,wàn lǐ gòng qīng huī。
回想闺阁里,应照流黄机。huí xiǎng guī gé lǐ,yīng zhào liú huáng jī。
停梭望明月,泪下沾裳衣。tíng suō wàng míng yuè,lèi xià zhān shang yī。
关山月,升自东海湾。guān shān yuè,shēng zì dōng hǎi wān。
经天涉黄道,如输沈西山。jīng tiān shè huáng dào,rú shū shěn xī shān。
月轮有升沉,人生有往还。yuè lún yǒu shēng chén,rén shēng yǒu wǎng hái。
月下计归期,白露湿衣寒。yuè xià jì guī qī,bái lù shī yī hán。
几时桂魄满,方在故园看。jǐ shí guì pò mǎn,fāng zài gù yuán kàn。

战城南

蕴端

朝战城之南,暮战城之北。cháo zhàn chéng zhī nán,mù zhàn chéng zhī běi。
阗然一鼓两阵交,杀气暗天太阳白。tián rán yī gǔ liǎng zhèn jiāo,shā qì àn tiān tài yáng bái。
将士奋呼击贼,无不以一当百。jiāng shì fèn hū jī zéi,wú bù yǐ yī dāng bǎi。
矢石既竭,继以锋锷。shǐ shí jì jié,jì yǐ fēng è。
自未至申,敌兵乃却。zì wèi zhì shēn,dí bīng nǎi què。
将军战胜气如虎,立马军前点部伍。jiāng jūn zhàn shèng qì rú hǔ,lì mǎ jūn qián diǎn bù wǔ。
西山日落东山昏,收兵渡河河水浑。xī shān rì luò dōng shān hūn,shōu bīng dù hé hé shuǐ hún。
白骨堆中鬼语聚,黄沙田上寒邻屯。bái gǔ duī zhōng guǐ yǔ jù,huáng shā tián shàng hán lín tún。
战马惊鸣不肯行,腥风吹透伤刀痕。zhàn mǎ jīng míng bù kěn xíng,xīng fēng chuī tòu shāng dāo hén。
旧卒三十万,半作离乡魂。jiù zú sān shí wàn,bàn zuò lí xiāng hún。
将军要封侯,未肯入雁门。jiāng jūn yào fēng hóu,wèi kěn rù yàn mén。
君不见汉李广,数不偶而奇。jūn bù jiàn hàn lǐ guǎng,shù bù ǒu ér qí。
又不见班定远,白头归已迟。yòu bù jiàn bān dìng yuǎn,bái tóu guī yǐ chí。
将军兮将军,胡不归享太平时。jiāng jūn xī jiāng jūn,hú bù guī xiǎng tài píng shí。