古诗词

晓青

古店晓发留赠主人

晓青

晓行残月在,杨柳数家村。xiǎo xíng cán yuè zài,yáng liǔ shù jiā cūn。
远客怀乡邑,孤舟漾梦魂。yuǎn kè huái xiāng yì,gū zhōu yàng mèng hún。
曰归仍泛梗,所适定谁门。yuē guī réng fàn gěng,suǒ shì dìng shuí mén。
不厌频来过,知君雅道存。bù yàn pín lái guò,zhī jūn yǎ dào cún。

山行即事

晓青

意欲穷幽趣,聊为野外行。yì yù qióng yōu qù,liáo wèi yě wài xíng。
远烟难辨树,斜日易催耕。yuǎn yān nán biàn shù,xié rì yì cuī gēng。
倚杖观泉脉,穿林得鸟声。yǐ zhàng guān quán mài,chuān lín dé niǎo shēng。
断堤回首处,一带暮山横。duàn dī huí shǒu chù,yī dài mù shān héng。

过落木山人荒冢有感

晓青

芒鞋湿寒翠,拄杖下层巅。máng xié shī hán cuì,zhǔ zhàng xià céng diān。
所至亦随意,相逢皆暮年。suǒ zhì yì suí yì,xiāng féng jiē mù nián。
冢存三尺土,松作万家烟。zhǒng cún sān chǐ tǔ,sōng zuò wàn jiā yān。
道殣仍相望,踟蹰欲问天。dào jìn réng xiāng wàng,chí chú yù wèn tiān。

庚申元旦

晓青

又是从头起,无端笑一新。yòu shì cóng tóu qǐ,wú duān xiào yī xīn。
盛衰何预汝,冷暖亦随人。shèng shuāi hé yù rǔ,lěng nuǎn yì suí rén。
有面将迎壁,忘言莫问津。yǒu miàn jiāng yíng bì,wàng yán mò wèn jīn。
只宜梅与石,同伴寂寥身。zhǐ yí méi yǔ shí,tóng bàn jì liáo shēn。

舟中晓起望洞庭山翠

晓青

月出五更初解缆,起看苍翠满船头。yuè chū wǔ gèng chū jiě lǎn,qǐ kàn cāng cuì mǎn chuán tóu。
漫嗟白发随年长,更觉青山似客浮。màn jiē bái fā suí nián zhǎng,gèng jué qīng shān shì kè fú。
橘柚有香清接路,烟霞无迹冷涵秋。jú yòu yǒu xiāng qīng jiē lù,yān xiá wú jì lěng hán qiū。
近来我亦思归隐,欲访毛公结伴游。jìn lái wǒ yì sī guī yǐn,yù fǎng máo gōng jié bàn yóu。

南峰石门

晓青

寒翠撑空劈一门,细藤丛竹互生根。hán cuì chēng kōng pī yī mén,xì téng cóng zhú hù shēng gēn。
虚亭吐纳云霞气,古篆销磨风雨痕。xū tíng tǔ nà yún xiá qì,gǔ zhuàn xiāo mó fēng yǔ hén。
照影野堂垂废井,无情芳草上孤坟。zhào yǐng yě táng chuí fèi jǐng,wú qíng fāng cǎo shàng gū fén。
于今谁复怜神骏,惭愧支公迹尚存。yú jīn shuí fù lián shén jùn,cán kuì zhī gōng jì shàng cún。

送陆企苏入都

晓青

雄谈满座尽倾听,独拔词锋近发硎。xióng tán mǎn zuò jǐn qīng tīng,dú bá cí fēng jìn fā xíng。
漫请丸泥实函谷,争看联璧重华亭。màn qǐng wán ní shí hán gǔ,zhēng kàn lián bì zhòng huá tíng。
几丛烟树天边绿,一簇云山雨后青。jǐ cóng yān shù tiān biān lǜ,yī cù yún shān yǔ hòu qīng。
此去层霄宜自奋,直教鹏翼化南溟。cǐ qù céng xiāo yí zì fèn,zhí jiào péng yì huà nán míng。

舟泊汉阳凭栏眺望问鹦鹉洲所在乡人云久已不可问矣愁对烟波漫成近体

晓青

芳草仍留鹦鹉名,千秋遗恨实难平。fāng cǎo réng liú yīng wǔ míng,qiān qiū yí hèn shí nán píng。
江摇隔岸红镫影,舟集通宵白浪声。jiāng yáo gé àn hóng dèng yǐng,zhōu jí tōng xiāo bái làng shēng。
冷暖自知孤客意,阴晴叵测上天情。lěng nuǎn zì zhī gū kè yì,yīn qíng pǒ cè shàng tiān qíng。
无聊咄咄书空坐,怪事浮云污太清。wú liáo duō duō shū kōng zuò,guài shì fú yún wū tài qīng。

过水绘园留赠冒辟疆

晓青

澹荡园林水绘成,天光溪影弄新晴。dàn dàng yuán lín shuǐ huì chéng,tiān guāng xī yǐng nòng xīn qíng。
主人领得春风意,小艓沿花趁晓莺。zhǔ rén lǐng dé chūn fēng yì,xiǎo dié yán huā chèn xiǎo yīng。

过水绘园留赠冒辟疆

晓青

出水芙蕖映绿波,清凉台榭晚香多。chū shuǐ fú qú yìng lǜ bō,qīng liáng tái xiè wǎn xiāng duō。
胸中自信无烦热,门外何妨有雀罗。xiōng zhōng zì xìn wú fán rè,mén wài hé fáng yǒu què luó。

过水绘园留赠冒辟疆

晓青

平居至性爱孤骞,几拟为文吊屈原。píng jū zhì xìng ài gū qiān,jǐ nǐ wèi wén diào qū yuán。
欲采芙蓉秋水阔,搴裳仿佛到湘沅。yù cǎi fú róng qiū shuǐ kuò,qiān shang fǎng fú dào xiāng yuán。

过水绘园留赠冒辟疆

晓青

何须别置小山幽,身世俱成不系舟。hé xū bié zhì xiǎo shān yōu,shēn shì jù chéng bù xì zhōu。
花似美人怜月色,引人清梦到罗浮。huā shì měi rén lián yuè sè,yǐn rén qīng mèng dào luó fú。

宿东山

晓青

东山何幽深,草木抱奇秀。dōng shān hé yōu shēn,cǎo mù bào qí xiù。
古柏动蛟螭,奔湍两崖吼。gǔ bǎi dòng jiāo chī,bēn tuān liǎng yá hǒu。
敛履入茅丛,石崄步难骤。liǎn lǚ rù máo cóng,shí xiǎn bù nán zhòu。
盘曲上青空,冷风满怀袖。pán qū shàng qīng kōng,lěng fēng mǎn huái xiù。
柴门望中开,篱疏犬忽逗。chái mén wàng zhōng kāi,lí shū quǎn hū dòu。
斯须逢一僧,貌古鹤怜瘦。sī xū féng yī sēng,mào gǔ hè lián shòu。
蓬檐就地形,刳竹通泉溜。péng yán jiù dì xíng,kū zhú tōng quán liū。
落英走庭隅,池沫鱼吹绉。luò yīng zǒu tíng yú,chí mò yú chuī zhòu。
磁盂饮菰糜,齿向冰潭漱。cí yú yǐn gū mí,chǐ xiàng bīng tán shù。
客欢主益恭,无乃过予厚。kè huān zhǔ yì gōng,wú nǎi guò yǔ hòu。
主曰岂其然,予心如在疚。zhǔ yuē qǐ qí rán,yǔ xīn rú zài jiù。
苟不恚粗疏,庶可寡其谬。gǒu bù huì cū shū,shù kě guǎ qí miù。
玄言互酬咨,妙理绝肤受。xuán yán hù chóu zī,miào lǐ jué fū shòu。
中夜溪鸟飞,天空月当牖。zhōng yè xī niǎo fēi,tiān kōng yuè dāng yǒu。

拟寒山子一首寄姚芬若

晓青

别君未月馀,情思一何渺。bié jūn wèi yuè yú,qíng sī yī hé miǎo。
两夕频梦君,宛在松门道。liǎng xī pín mèng jūn,wǎn zài sōng mén dào。
花雨昼蒙蒙,深绿莺啼小。huā yǔ zhòu méng méng,shēn lǜ yīng tí xiǎo。
于时见君来,坐石漫倾倒。yú shí jiàn jūn lái,zuò shí màn qīng dào。
赠我以加餐,劝我归必早。zèng wǒ yǐ jiā cān,quàn wǒ guī bì zǎo。
予即前致辞,为言山水好。yǔ jí qián zhì cí,wèi yán shān shuǐ hǎo。
感君促归期,常恐及秋老。gǎn jūn cù guī qī,cháng kǒng jí qiū lǎo。
有身难奋飞,却羡空中鸟。yǒu shēn nán fèn fēi,què xiàn kōng zhōng niǎo。
遗书慰高堂,镫前复草草。yí shū wèi gāo táng,dèng qián fù cǎo cǎo。
枕落忽惊翻,千峰月初晓。zhěn luò hū jīng fān,qiān fēng yuè chū xiǎo。

拟孟东野

晓青

露寒月色苦,夜静秋声急。lù hán yuè sè kǔ,yè jìng qiū shēng jí。
客子隐不眠,中心万端集。kè zi yǐn bù mián,zhōng xīn wàn duān jí。
饥乌亦知啼,枯鱼亦知泣。jī wū yì zhī tí,kū yú yì zhī qì。
今古无真情,黄金铸颜色。jīn gǔ wú zhēn qíng,huáng jīn zhù yán sè。

山舫吟

晓青

狭路忽相逢,欲让如何得。xiá lù hū xiāng féng,yù ràng rú hé dé。
彼此各争先,必至同倾侧。bǐ cǐ gè zhēng xiān,bì zhì tóng qīng cè。
于中有一人,退步行几尺。yú zhōng yǒu yī rén,tuì bù xíng jǐ chǐ。
不惟他跃然,己亦成让德。bù wéi tā yuè rán,jǐ yì chéng ràng dé。
苟能持此心,远足行蛮貊。gǒu néng chí cǐ xīn,yuǎn zú xíng mán mò。
是以读书人,理胜则明白。shì yǐ dú shū rén,lǐ shèng zé míng bái。
愚贱好用专,悻悻不能释。yú jiàn hǎo yòng zhuān,xìng xìng bù néng shì。
格斗起微嫌,诤论级胶执。gé dòu qǐ wēi xián,zhèng lùn jí jiāo zhí。
天下互纷纭,周道何曾直。tiān xià hù fēn yún,zhōu dào hé céng zhí。
翻思古之人,感慨今之日。fān sī gǔ zhī rén,gǎn kǎi jīn zhī rì。

狼山观海

晓青

一片蒙蒙太古色,翠凤青鸾开羽翼。yī piàn méng méng tài gǔ sè,cuì fèng qīng luán kāi yǔ yì。
扪萝蹑屐步步奇,天地文章入胸臆。mén luó niè jī bù bù qí,tiān dì wén zhāng rù xiōng yì。
松桧森凉鸟道悬,凌空素手挥云烟。sōng guì sēn liáng niǎo dào xuán,líng kōng sù shǒu huī yún yān。
僧伽塔中悄无语,缥缈风铃时一喧。sēng gā tǎ zhōng qiāo wú yǔ,piāo miǎo fēng líng shí yī xuān。
楼台炜煌逼天阙,近海犹疑蜃气结。lóu tái wěi huáng bī tiān quē,jìn hǎi yóu yí shèn qì jié。
洄混灏溃穷秘区,此中洲岛难分别。huí hùn hào kuì qióng mì qū,cǐ zhōng zhōu dǎo nán fēn bié。
天水微茫古至今,飓风涛滚当昼阴。tiān shuǐ wēi máng gǔ zhì jīn,jù fēng tāo gǔn dāng zhòu yīn。
却瞻向望两失据,骇慄胆魄神骎骎。què zhān xiàng wàng liǎng shī jù,hài lì dǎn pò shén qīn qīn。
蓬莱仙山渺何许,我欲从之学轻举。péng lái xiān shān miǎo hé xǔ,wǒ yù cóng zhī xué qīng jǔ。
长揖尘氛谢世人,眼前龌龊将辞汝。zhǎng yī chén fēn xiè shì rén,yǎn qián wò chuò jiāng cí rǔ。

雨后漫兴

晓青

云山一段画,秋雨来夺之。yún shān yī duàn huà,qiū yǔ lái duó zhī。
模糊米家村,墨汁方淋漓。mó hú mǐ jiā cūn,mò zhī fāng lín lí。
老颠瞥然见,狂叫叹绝奇。lǎo diān piē rán jiàn,kuáng jiào tàn jué qí。
使我有意为,必不得如斯。shǐ wǒ yǒu yì wèi,bì bù dé rú sī。
跃然攫之入怀袖,黄金白璧不肯售。yuè rán jué zhī rù huái xiù,huáng jīn bái bì bù kěn shòu。
造化小儿真幻师,换人双眼当晴昼。zào huà xiǎo ér zhēn huàn shī,huàn rén shuāng yǎn dāng qíng zhòu。

过尹山访王咸中

晓青

咫尺东皋在,怀人正夕阳。zhǐ chǐ dōng gāo zài,huái rén zhèng xī yáng。
微茫山色远,咿哑橹声长。wēi máng shān sè yuǎn,yī yǎ lǔ shēng zhǎng。
短鬓惭鸥白,圆沙聚鸭黄。duǎn bìn cán ōu bái,yuán shā jù yā huáng。
年来漂泊惯,客路似家乡。nián lái piāo pō guàn,kè lù shì jiā xiāng。