古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
先著
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
同史千里宿蔡斋即席次史韵
清
:
先著
萧瑟秋庭暮雨新,深宵停酒话遗民。
xiāo sè qiū tíng mù yǔ xīn,shēn xiāo tíng jiǔ huà yí mín。
文章何用惊时辈,肝胆惟应向故人。
wén zhāng hé yòng jīng shí bèi,gān dǎn wéi yīng xiàng gù rén。
才已累身心未死,老难谐世自嫌真。
cái yǐ lèi shēn xīn wèi sǐ,lǎo nán xié shì zì xián zhēn。
尊前一寸将残烛,还抱高歌动鬼神。
zūn qián yī cùn jiāng cán zhú,hái bào gāo gē dòng guǐ shén。
AI赏析
天盘岭
清
:
先著
野田弃疲驴,七里陟修岭。
yě tián qì pí lǘ,qī lǐ zhì xiū lǐng。
负手石路间,数盘历幽靓。
fù shǒu shí lù jiān,shù pán lì yōu jìng。
山椒得微亭,行者喘初定。
shān jiāo dé wēi tíng,xíng zhě chuǎn chū dìng。
归樵望鸦巢,暮色失山影。
guī qiáo wàng yā cháo,mù sè shī shān yǐng。
转岭稍就平,缩足遵微径。
zhuǎn lǐng shāo jiù píng,suō zú zūn wēi jìng。
苍苍寺门松,钟声不出顶。
cāng cāng sì mén sōng,zhōng shēng bù chū dǐng。
AI赏析