古诗词

与宏

梅山

与宏

汉吏逃名姓,而今地尚传。hàn lì táo míng xìng,ér jīn dì shàng chuán。
泉疑流夜雨,山欲锁春烟。quán yí liú yè yǔ,shān yù suǒ chūn yān。
脱屐离尘网,裁云补水田。tuō jī lí chén wǎng,cái yún bǔ shuǐ tián。
老僧消受得,梅子熟多年。lǎo sēng xiāo shòu dé,méi zi shú duō nián。

次洪稚存太史见赠韵

与宏

八千里外归来客,不为探奇也打门。bā qiān lǐ wài guī lái kè,bù wèi tàn qí yě dǎ mén。
愿见已经过半世,相逢何幸在荒村。yuàn jiàn yǐ jīng guò bàn shì,xiāng féng hé xìng zài huāng cūn。
只身湖海飘零久,百卷文章慷慨存。zhǐ shēn hú hǎi piāo líng jiǔ,bǎi juǎn wén zhāng kāng kǎi cún。
煨芋分尝坚后约,更须米汁沃灵根。wēi yù fēn cháng jiān hòu yuē,gèng xū mǐ zhī wò líng gēn。

登焦山绝顶和借庵韵

与宏

扪葛攀萝上碧霄,百盘千级路迢迢。mén gé pān luó shàng bì xiāo,bǎi pán qiān jí lù tiáo tiáo。
披襟我又登蓬岛,放眼人多看海潮。pī jīn wǒ yòu dēng péng dǎo,fàng yǎn rén duō kàn hǎi cháo。
东汉此山才有姓,西江无水不来朝。dōng hàn cǐ shān cái yǒu xìng,xī jiāng wú shuǐ bù lái cháo。
褰衣直扣双峰阁,认得华阳旧鹤巢。qiān yī zhí kòu shuāng fēng gé,rèn dé huá yáng jiù hè cháo。

天台万年藤杖歌

与宏

昔年曾作天台游,一瓢一笠挂杖头。xī nián céng zuò tiān tái yóu,yī piáo yī lì guà zhàng tóu。
玉霄峰耸万螺髻,石梁瀑卷双龙湫。yù xiāo fēng sǒng wàn luó jì,shí liáng pù juǎn shuāng lóng jiǎo。
翠微几折入古寺,禅堂钟磬清且幽。cuì wēi jǐ zhé rù gǔ sì,chán táng zhōng qìng qīng qiě yōu。
苍藤天矫挂石壁,疏花红缀空岩秋。cāng téng tiān jiǎo guà shí bì,shū huā hóng zhuì kōng yán qiū。
老僧知我惯行脚,呼童截取千岁虬。lǎo sēng zhī wǒ guàn xíng jiǎo,hū tóng jié qǔ qiān suì qiú。
携归早夜每拂拭,肌理细腻骨节遒。xié guī zǎo yè měi fú shì,jī lǐ xì nì gǔ jié qiú。
瘿圆瘤古色苍润,桃枝筇竹非其俦。yǐng yuán liú gǔ sè cāng rùn,táo zhī qióng zhú fēi qí chóu。
平生梦寐在丘壑,要蹑五岳凌九州。píng shēng mèng mèi zài qiū hè,yào niè wǔ yuè líng jiǔ zhōu。
随身自有瓶钵在,住山任尔猿鹤愁。suí shēn zì yǒu píng bō zài,zhù shān rèn ěr yuán hè chóu。
杖兮杖兮肯相助,出门从此吾无忧。zhàng xī zhàng xī kěn xiāng zhù,chū mén cóng cǐ wú wú yōu。

书怀

与宏

皎皎月正白,悠悠云自行。jiǎo jiǎo yuè zhèng bái,yōu yōu yún zì xíng。
以彼一点滓,掩此千里明。yǐ bǐ yī diǎn zǐ,yǎn cǐ qiān lǐ míng。
人心如镜台,洁比秋水清。rén xīn rú jìng tái,jié bǐ qiū shuǐ qīng。
一念不肯息,万虑遂交萦。yī niàn bù kěn xī,wàn lǜ suì jiāo yíng。
老以静而治,庄因达乃成。lǎo yǐ jìng ér zhì,zhuāng yīn dá nǎi chéng。
非儒亦非释,无为了平生。fēi rú yì fēi shì,wú wèi le píng shēng。