古诗词

博尔都

秋夜

博尔都

披莱觅高士,暮归霜满天。pī lái mì gāo shì,mù guī shuāng mǎn tiān。
东山月始上,万籁已悄然。dōng shān yuè shǐ shàng,wàn lài yǐ qiāo rán。
花气滋秋露,漏声滴寒泉。huā qì zī qiū lù,lòu shēng dī hán quán。
思就壶公宿,凌风共周旋。sī jiù hú gōng sù,líng fēng gòng zhōu xuán。

蓟门

博尔都

燕关一夜西风生,黄云吹堕渔阳城。yàn guān yī yè xī fēng shēng,huáng yún chuī duò yú yáng chéng。
剪烛无言起愁坐,万户千门惟月明。jiǎn zhú wú yán qǐ chóu zuò,wàn hù qiān mén wéi yuè míng。
忽听天边笛声作,隐隐随风度罗幕。hū tīng tiān biān dí shēng zuò,yǐn yǐn suí fēng dù luó mù。
鸿雁遥从塞外来,月明倒影楼头落。hóng yàn yáo cóng sāi wài lái,yuè míng dào yǐng lóu tóu luò。
阑干倚遍夜婆娑,杨柳曾伤攀折多。lán gàn yǐ biàn yè pó suō,yáng liǔ céng shāng pān zhé duō。
玉笛能传千载怨,秋来愁听武陵歌。yù dí néng chuán qiān zài yuàn,qiū lái chóu tīng wǔ líng gē。

松化石歌

博尔都

吾家有奇石,乃是松所化。wú jiā yǒu qí shí,nǎi shì sōng suǒ huà。
空谷几千春,移来傍亭榭。kōng gǔ jǐ qiān chūn,yí lái bàng tíng xiè。
园林从此多清氛,苍藓玉节依然存。yuán lín cóng cǐ duō qīng fēn,cāng xiǎn yù jié yī rán cún。
日斜窗外满寒翠,月明帘下留层云。rì xié chuāng wài mǎn hán cuì,yuè míng lián xià liú céng yún。
我至盘桓长手抚,似带幽岩旧风雨。wǒ zhì pán huán zhǎng shǒu fǔ,shì dài yōu yán jiù fēng yǔ。
虬枝无复波涛惊,霜皮半染莓苔古。qiú zhī wú fù bō tāo jīng,shuāng pí bàn rǎn méi tái gǔ。
锦纹素质寒菁葱,阶前仿佛山灵通。jǐn wén sù zhì hán jīng cōng,jiē qián fǎng fú shān líng tōng。
只知今日成黄石,那解当年是赤松。zhǐ zhī jīn rì chéng huáng shí,nà jiě dāng nián shì chì sōng。
2312