古诗词

博明

和孙笠山秀才忆燕诗

博明

采莲肠断木兰舟,寂寞乌衣细语留。cǎi lián cháng duàn mù lán zhōu,jì mò wū yī xì yǔ liú。
水驿残阳何处梦,旧巢新垒总成愁。shuǐ yì cán yáng hé chù mèng,jiù cháo xīn lěi zǒng chéng chóu。
梁空故国三千里,帘卷西风十二楼。liáng kōng gù guó sān qiān lǐ,lián juǎn xī fēng shí èr lóu。
此日萧斋重惆怅,浴蚕天气话重游。cǐ rì xiāo zhāi zhòng chóu chàng,yù cán tiān qì huà zhòng yóu。

山谷祠

博明

宜州谑谶竟非讹,墓道荒城宿草多。yí zhōu xuè chèn jìng fēi é,mù dào huāng chéng sù cǎo duō。
一代党人悲孟博,中天诗派并东坡。yī dài dǎng rén bēi mèng bó,zhōng tiān shī pài bìng dōng pō。
空堂岁晚陈鸡黍,古屋秋深挂薜萝。kōng táng suì wǎn chén jī shǔ,gǔ wū qiū shēn guà bì luó。
二十四家谁续订,南诹宗嗣近如何。èr shí sì jiā shuí xù dìng,nán zōu zōng sì jìn rú hé。