古诗词

虔礼宝

秋江晚泊

虔礼宝

极浦青苍湿未收,晚风吹槛更悠悠。jí pǔ qīng cāng shī wèi shōu,wǎn fēng chuī kǎn gèng yōu yōu。
半村黄叶斜阳里,一片闲云古渡头。bàn cūn huáng yè xié yáng lǐ,yī piàn xián yún gǔ dù tóu。
清景可怜皆入画,孤心易感不关秋。qīng jǐng kě lián jiē rù huà,gū xīn yì gǎn bù guān qiū。
水天无事容高卧,此意萧然便十洲。shuǐ tiān wú shì róng gāo wò,cǐ yì xiāo rán biàn shí zhōu。

自题容我山房

虔礼宝

大千世界应容我,五十残年老渐真。dà qiān shì jiè yīng róng wǒ,wǔ shí cán nián lǎo jiàn zhēn。
解得须弥同芥子,一间茅屋四时春。jiě dé xū mí tóng jiè zi,yī jiān máo wū sì shí chūn。

自题容我山房

虔礼宝

退思只愿身无过,守分方知乐有余。tuì sī zhǐ yuàn shēn wú guò,shǒu fēn fāng zhī lè yǒu yú。
酿酒先栽三径菊,看山更拥一床书。niàng jiǔ xiān zāi sān jìng jú,kàn shān gèng yōng yī chuáng shū。