古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
草衣道人
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
舟次江浒
清
:
草衣道人
一叶浮空无尽头,寒云风切水西流。
yī yè fú kōng wú jǐn tóu,hán yún fēng qiè shuǐ xī liú。
蒹葭月里村村杼,蟋蟀声中处处秋。
jiān jiā yuè lǐ cūn cūn zhù,xī shuài shēng zhōng chù chù qiū。
客思夜通千里梦,钟声不散五更愁。
kè sī yè tōng qiān lǐ mèng,zhōng shēng bù sàn wǔ gèng chóu。
孤踪何地堪相托,漠漠荒烟一钓舟。
gū zōng hé dì kān xiāng tuō,mò mò huāng yān yī diào zhōu。
AI赏析
冬夜
清
:
草衣道人
独坐浑无语,含颦应有思。
dú zuò hún wú yǔ,hán pín yīng yǒu sī。
私心自不寐,何事倩君知。
sī xīn zì bù mèi,hé shì qiàn jūn zhī。
AI赏析
春日闲赋
清
:
草衣道人
露寒残月上蒹葭,近日离魂未有涯。
lù hán cán yuè shàng jiān jiā,jìn rì lí hún wèi yǒu yá。
寂寞经年人不见,空房夜夜数归鸦。
jì mò jīng nián rén bù jiàn,kōng fáng yè yè shù guī yā。
AI赏析
重过雨花台望春江有感
清
:
草衣道人
春姿静东岑,云影结遥灿。
chūn zī jìng dōng cén,yún yǐng jié yáo càn。
坐觉高台空,不知翠微半。
zuò jué gāo tái kōng,bù zhī cuì wēi bàn。
落花自古今,啼鸟变昏旦。
luò huā zì gǔ jīn,tí niǎo biàn hūn dàn。
抚花良易迁,即事聊成玩。
fǔ huā liáng yì qiān,jí shì liáo chéng wán。
况乃晴江开,绿波正拍岸。
kuàng nǎi qíng jiāng kāi,lǜ bō zhèng pāi àn。
AI赏析