古诗词

托庸

以瞻园月下作

托庸

不堪一片月,仍傍晚花明。bù kān yī piàn yuè,réng bàng wǎn huā míng。
当此初秋夜,偏多吊古情。dāng cǐ chū qiū yè,piān duō diào gǔ qíng。
钟山余夜烧,铁瓮走江声。zhōng shān yú yè shāo,tiě wèng zǒu jiāng shēng。
扪首见霜雪,皇然老大惊。mén shǒu jiàn shuāng xuě,huáng rán lǎo dà jīng。

忆山庄旧居

托庸

一径深林古岸斜,疏离曲院足烟霞。yī jìng shēn lín gǔ àn xié,shū lí qū yuàn zú yān xiá。
竹根箨解黄冈笋,云液香烹顾渚茶。zhú gēn tuò jiě huáng gāng sǔn,yún yè xiāng pēng gù zhǔ chá。
绕砌清泉流石髓,隔帘寒月照梅花。rào qì qīng quán liú shí suǐ,gé lián hán yuè zhào méi huā。
何时了却风尘事,短杖归闲野老家。hé shí le què fēng chén shì,duǎn zhàng guī xián yě lǎo jiā。