古诗词

自如

听琴

自如

何人坐危石,为奏七弦琴。hé rén zuò wēi shí,wèi zòu qī xián qín。
碧水落空谷,清风生远林。bì shuǐ luò kōng gǔ,qīng fēng shēng yuǎn lín。
由来上古调,能静世间心。yóu lái shàng gǔ diào,néng jìng shì jiān xīn。
曲罢更回首,梅花香满岑。qū bà gèng huí shǒu,méi huā xiāng mǎn cén。