古诗词

际醒

山居

际醒

为爱林泉趣颇饶,市廛隔绝路迢遥。wèi ài lín quán qù pǒ ráo,shì chán gé jué lù tiáo yáo。
千重竹树居幽僻,一个蒲团坐寂寥。qiān zhòng zhú shù jū yōu pì,yī gè pú tuán zuò jì liáo。
昼静窗中山色澹,日高帘外鸟声娇。zhòu jìng chuāng zhōng shān sè dàn,rì gāo lián wài niǎo shēng jiāo。
定回满目皆生意,乘兴扶筇过小桥。dìng huí mǎn mù jiē shēng yì,chéng xīng fú qióng guò xiǎo qiáo。
疏拙难堪应世情,馀生赢得寄柴荆。shū zhuō nán kān yīng shì qíng,yú shēng yíng dé jì chái jīng。
且无活计卷唇,尽有家私折脚铛。qiě wú huó jì juǎn chún jué,jǐn yǒu jiā sī zhé jiǎo dāng。
亭畔开池宜浣月,篱边种菊喜餐英。tíng pàn kāi chí yí huàn yuè,lí biān zhǒng jú xǐ cān yīng。
敢云野况齐安养,差胜人间闲利名。gǎn yún yě kuàng qí ān yǎng,chà shèng rén jiān xián lì míng。